Trong quán cà phê đông đúc, những cuộc trò chuyện tầm phào và tiếng gõ màn hình điện thoại như mờ nhạt dần trước sự tập trung của hai người bạn. Vương Khánh và Đoan Ngọc không chỉ chia sẻ một tình bạn, mà còn là một tinh thần học hỏi mãnh liệt. Tri thức, như cốc trà sữa họ đang uống, thoạt đầu có thể đắng ngắt, nhưng khi thấm vào lòng, lại ngọt ngào và đáng nhớ. Với họ, mỗi ngày là một bước tiến gần hơn đến với ước mơ Olympia, nơi vinh quang vẫn soi sáng, dẫn lối cho những ước mơ tuổi trẻ.