book

Trò chơi "Nghịch thiên cải mệnh"

5
418    6    2   

Tôi tên Hòa Bình, nay đã mười bốn tuổi. Tôi có một tuổi thơ chẳng mấy tươi đẹp và một gia đình chẳng mấy ấm êm.

Vào một ngày trời rực nắng, tôi đau đến quặn thắt cả lòng. Tôi cứ bước lang thang trên con đường mòn đầy đất cát. Rồi bỗng dưng, có tia chớp lóe lên và tiếng sét đánh vang trời giáng xuống, vận mệnh của tôi và mẹ đã bắt đầu có sự thay đổi từ đây...

Tôi gặp được một ông Bụt nhưng lại có cảm giác không giống Bụt...

Tôi bắt đầu sống ở những năm 90...

"Ông Bụt" ấy bảo đấy chỉ là thế giới trò chơi mà thôi, nhưng sao tôi lại có cảm giác chân thật đến vậy?

Người thật, việc thật, bối cảnh thật... Nếu như thay đổi vận mệnh trong thế giới trò chơi này thì liệu quá khứ và tương lai ở thế giới thật có thay đổi theo không?

Nếu như thay đổi, vậy cái giá phải trả cho sự nghịch thiên cải mệnh ấy là gì?


“Tôi muốn mẹ tôi được hạnh phúc, dù chỉ là... trong mơ. Tôi muốn được nhìn thấy mẹ tôi hạnh phúc, dù chỉ là... trong một trò chơi.”
“Người ta mượn rượu để giải sầu, còn tôi mượn nỗi đau này để lấn át đi cơn đau khác đang xâm chiếm.”
“Tôi từng mong mình là một kẻ ngốc hay là một kẻ điên để có thể đắm chìm trong thế gian màu hồng nơi trí óc, xóa tan đi những thị phi phiền muộn ở trên đời. Thế nhưng... thế nhưng điều đó chẳng thể nào thành sự thật, bởi tôi có cha và có mẹ, là một người bình thường và chẳng hề điên loạn.”

0 bình luận

Đóng