book

Mùa cơm nguội vàng

Đã hoàn thành    467    13   

Thời gian cứ trôi, dòng sông Hồng cứ chảy về xuôi, ai ra đi ai còn ở lại… Gốc cây cơm nguội năm nào, liệu vết khắc có còn rõ nét như xưa?

Chiến trường Vị Xuyên tuy không rộng lớn, chỉ gói gọn một khoảng núi rừng này, thế nhưng hoàn toàn không kém phần ác liệt và đau thương. Những năm tháng ấy, ở đây khói pháo lửa đạn mịt mù dọc biên giới, quân ta nỗ lực giữ gìn từng mảnh đồi, từng tấc đất. Chỉ ngay sau lưng chúng ta, là quê hương yên bình, là vợ con, là gia đình đang sinh hoạt. Bao nhiêu con người đã dùng chính xác thân mình làm nên thành lũy xương thịt bảo vệ biên giới Tổ quốc.”

Bối cảnh câu chuyện xen kẽ giữa quá khứ và hiện tại, lấy cảm hứng từ cuộc chiến tranh bảo vệ biên giới phía Bắc những năm 80 của thế kỷ trước.

Truyện có rất nhiều chi tiết dựa trên lời kể lại có thật, nhưng đã được nhào trộn tô điểm hư cấu thêm qua con chữ của tác giả. 


Bên trong tối om, thấp thoáng bóng lờ mờ của cái ghế gỗ bàn gỗ trong góc. Cái thứ bóng tối im lìm hoàn toàn trái ngược với buổi chiều mùa thu nắng vàng rực rỡ đầy sức sống bên ngoài. Như thể hai thế giới hoàn toàn khác nhau, chỉ cách nhau một lớp cửa sắt luôn im ỉm đóng kín. Theo cánh cửa vừa mới được mở ra, như thể một thời gian không gian mới bên kia ô cửa hẹp đang vẫy một đầu ngón tay mời gọi người ở ngoài vào.
Qua phố Hàng Đào, Hàng Đường, rồi chợ Đồng Xuân. Mỗi góc phố tĩnh lặng, mỗi hàng cây run rẩy như muốn in mình vào đáy mắt con người đang đi tới. Trong dòng người lác đác, kẻ vác thúng, kẻ gánh gồng tỏa khắp phố phường Hà Nội hôm ấy, có một người thanh niên dáng vẻ bình thường, một người con của Hà Nội đang trên đường lên tiền tuyến.
Đêm nay, rét tháng Ba tràn về. Gió lạnh vun vút thổi qua lớp cỏ gianh lợp mái lán, qua những khe hở trên tường. Tiếng gió rít gào ngoài kia càng thêm trái ngược với bầu không khí ấm áp, tĩnh lặng trong màn. Có hơi thở của hai người hòa chung một nhịp. Có mùi mồ hôi nam tính mạnh mẽ, quện chung với mùi bồ kết trên mái tóc con gái, ngai ngái thoang thoảng. Họ trò chuyện thật nhiều, về quãng đường cô trải qua, về những gì anh đang làm, về gia đình ở nhà đang chuẩn bị đám cưới… và về những dự định của tương lai. Việt lặng lẽ ngắm người con gái má hây hây môi hồng hồng trước mặt dần dần thở đều, hai mắt nhắm lại, lông mi dài cong cong giờ cũng cụp xuống. Trong lòng anh chỉ còn hai chữ hiện lên. Bình Yên.

2 bình luận

  1. Lãnh Vân
    3/27/2024 5:57:03 PM
    Mình rất ngóng chờ các nhận xét/bình luận của độc giả nhé ạ, cả về truyện lẫn về tác giả, thậm chí là bìa truyện (vì ừm, bìa truyện cũng là tác giả tự vẽ ạ) :D
  2. Quang Nguyên H-ng
    8/13/2024 8:48:58 PM
    Truyện rất hay, cảm động, mở rộng ký ức chiến tranh không chỉ về cuộc chiến mà còn về những tinh tế trong mối quan hệ con người qua nhiều không gian, thời đại và bối cảnh. Mong đọc tiếp cho đến khi truyện được hoàn thành.