Sự thật bị che dấu



Từ sau đêm trong ngôi miếu, Trần Lạc như biến thành một con người khác. Trong mắt anh luôn hiện hữu hình ảnh tượng thần bị xiềng bằng dây đỏ. Mỗi lần nhìn chiếc vòng bạc trên tay, anh cảm thấy máu trong người đông cứng lại. Dù ban ngày hay ban đêm, vòng bạc vẫn tỏa ra thứ hơi lạnh lẽo. Nó bám chặt lấy anh như chiếc cùm không bao giờ tháo bỏ được.

Anh biết, để thoát khỏi sự trói buộc này, phải tìm ra sự thật đằng sau lời nguyền. Nhưng dân làng, ai cũng im lặng, xa lánh anh. Họ nhìn anh với ánh mắt nửa sợ hãi, nửa thương xót, nhưng tuyệt nhiên không hé môi.

  Một đêm, anh quyết định đi tìm ông lão tóc bạc từng cảnh báo mình. Lần theo lối mòn quanh làng, cuối cùng anh tìm thấy một túp lều nhỏ nơi bìa rừng. Trong căn lều, ánh lửa leo lét hắt ra từ chiếc đèn dầu cũ.

Ông lão ngồi bất động, như đã chờ anh từ lâu: “Ngươi đã soi xuống giếng… Đã bước vào miếu… Vậy thì không còn lối thoát nữa.”

Giọng ông khàn khàn, chậm rãi, vang như từ đáy giếng vọng lên.

Trần Lạc run giọng: “Xin ông… nói cho tôi biết… rốt cuộc là chuyện gì?”

Ông lão nhắm mắt, hít một hơi dài, rồi bắt đầu kể: “Ngôi làng này đã tồn tại hàng trăm năm. Nhưng không ai biết tên thật của nó. Tên của làng đã bị xóa bỏ, thay bằng một ký hiệu cấm kỵ. Bởi nơi đây từng là đất hiến tế.”

Lời nói ấy khiến Trần Lạc rùng mình.

Ông lão tiếp tục: “Người xưa tin rằng, để bảo vệ làng khỏi ma quỷ, phải dâng hiến sinh mạng. Mỗi đời, cứ đến đêm rằm tháng bảy, làng phải chọn ra một người để tế xuống giếng. Giếng cổ chính là cánh cửa nối với âm giới.  Kẻ bị tế sẽ mãi mãi chìm trong đó, linh hồn không siêu thoát.”

Mồ hôi lạnh chảy dọc lưng Trần Lạc. Anh nhớ đến gương mặt người phụ nữ trẻ, nhớ đến những bóng trắng.

Ông lão nói tiếp, giọng run rẩy: “Ngày xưa, có một vị thần từng bảo hộ cho làng. Người ta dựng miếu thờ ngài trên núi. Nhưng dân làng phản bội vị thần đó. Họ giam cầm cả thần, xiềng ngài bằng dây đỏ, để trói buộc linh lực. Từ đó, thay vì được thần che chở, làng phải trả giá bằng máu.”

Trần Lạc thở gấp: “Vậy… tại sao tôi lại bị cuốn vào chuyện này?”

Ông lão nhìn xoáy vào mắt anh: “Ngươi… là kẻ bị chọn. Vòng bạc trên tay ngươi chính là dấu hiệu. Ngươi là vật tế tiếp theo."

Toàn thân Trần Lạc lạnh toát, đôi chân như sụp xuống. Anh không dám tin, nhưng từng mảnh ký ức quái dị những ngày qua đều khớp với lời ông.

Ông lão chậm rãi nói: “Ngươi đã soi mặt xuống giếng. Ngươi đã bước vào miếu. Ngươi đã nghe thấy tiếng gọi. Định mệnh đã gắn ngươi vào vòng hiến tế này.”

Trần Lạc nghẹn giọng: “Có cách nào thoát ra không ông?”

Ông lão im lặng rất lâu, rồi đáp: “Chỉ có một cách… Nhưng ngươi phải đối mặt với sự thật tàn khốc nhất. Ngươi phải đi tìm cuốn sách cấm, cất giấu trong hầm của ngôi nhà trưởng làng. Trong đó có ghi lại toàn bộ nghi thức  và bí mật để phá bỏ lời nguyền.”

Trần Lạc nắm chặt bàn tay, ánh mắt rực lên tia quyết liệt. Anh quay trở về làng, tìm cách lẻn vào nhà trưởng làng.

Căn nhà lớn, cổng gỗ dày nặng, bao phủ bởi bụi thời gian. Ban đêm, nhà trưởng làng im ắng, nhưng lại tỏa ra mùi hương nhang khét lẹt. Anh nhẹ nhàng đẩy cánh cửa cũ kẽo kẹt. Bên trong tối om, chỉ có bàn thờ lớn đặt ở gian giữa. Trên bàn thờ, ảnh tổ tiên lấm lem, khói hương nghi ngút. Nhưng dưới sàn, anh phát hiện một cánh cửa gỗ bí mật.

Anh lần mò mở ra, một cầu thang hẹp dẫn xuống dưới lòng đất. Không khí ẩm thấp, nặng mùi máu và hương cháy. Anh bước xuống từng bậc, tim đập thình thịch. Cuối đường hầm là một căn phòng nhỏ, tràn ngập sách và bùa chú. Ở giữa, đặt một cuốn sách bìa đen, dày cộp, khóa bằng xích sắt.  Anh run rẩy cầm lên, vòng bạc trên tay lập tức nóng rực.  Xích sắt tự động rơi xuống, cuốn sách bật mở. Trang đầu tiên thấm đẫm những vết máu khô.

Dòng chữ đỏ nổi bật: “NGHI LỄ HIẾN TẾ – HỢP ĐỒNG VỚI ÂM GIỚI.”

Trần Lạc run rẩy lật tiếp.  Những trang sau ghi chi tiết nghi thức hiến tế, từng bước một. Tên những người đã bị chọn qua các đời đều có trong đó. Anh dừng khi nhìn thấy tên cô gái trẻ, dường như là tên cô gái anh đã gặp ở giếng và ở miếu hoang. Và ngay dưới đó, là tên anh – Trần Lạc – được ghi sẵn. Mực chưa khô, như thể ai đó vừa mới viết ra đêm qua.  Máu trong người anh như đông lại, tim ngừng đập trong một thoáng.

Anh lật nhanh trang cuối. Ở đó, ghi một dòng nhỏ, nguệch ngoạc bằng mực đen: “Muốn phá lời nguyền… phải trả giá bằng máu của kẻ giữ bí mật.”

Trần Lạc sững sờ, chưa kịp hiểu hết. Thì sau lưng vang lên tiếng bước chân chậm rãi.  Anh quay phắt lại. Trưởng làng đứng đó, ánh mắt lạnh băng, tay cầm bó nhang đang cháy dở.

Ông ta mỉm cười nhạt: “Ngươi đã đọc quá nhiều.”

Trần Lạc lùi về phía sau, siết chặt cuốn sách: “Tại sao… lại làm vậy?!” – anh hét lên trông nỗi oan ức tột cùng.

Trưởng làng khẽ lắc đầu: “Nếu không tế, cả làng sẽ bị nuốt chửng. Ngươi chỉ là một trong vô số người phải hy sinh."

Giọng ông ta dửng dưng, như thể mạng người chẳng đáng gì: “Ngươi đã được giếng chọn. Ngươi không có quyền kháng cự.”

Không gian chật hẹp vang dội lời nói, dồn dập như búa bổ.

Trần Lạc lắc đầu quẫy mạnh: “Không! Tôi sẽ không chết cho lời nguyền này!”

Anh ôm chặt cuốn sách, tìm đường bỏ chạy. Nhưng trưởng làng đã chặn lối ra, ánh mắt lóe sáng dữ tợn: “Ngươi không thoát được đâu… Ngươi đã thuộc về giếng cổ.”

Cánh cửa hầm bất ngờ sập xuống, bóng tối nuốt chửng tất cả. Trong bóng tối, tiếng trống mõ vang lên dồn dập, như vang ngay dưới lòng đất. Mùi tanh bốc lên nồng nặc, khiến anh nghẹt thở.

Giọng trưởng làng vang vọng: “Đã đến lúc nghi thức bắt đầu.”

Vòng bạc trên tay Trần Lạc cháy rực, in sâu vào da thịt. Anh gào lên, đau đớn tột cùng. Những sợi dây đỏ từ bức tường trườn ra, uốn éo như rắn, quấn quanh cơ thể anh. Trần Lạc vật lộn, nhưng càng giãy, dây đỏ càng siết chặt.  Cuốn sách trong tay phát sáng, từng trang tự lật, chữ đỏ nhảy múa.

Giọng thì thầm vang lên: “Máu… máu… máu của kẻ giữ bí mật…”  Anh hoảng loạn, nhìn về phía trưởng làng. Đôi mắt ông ta đỏ rực, môi mấp máy đọc thần chú cổ.

Từng tiếng vang như lưỡi dao cứa vào tai. Máu từ mạch tay Trần Lạc bắt đầu rỉ ra, thấm vào cuốn sách. Trang giấy hứng máu, sáng rực lên, như nuốt lấy sinh mệnh anh.

Và trong khoảnh khắc ấy, Trần Lạc hiểu rằng: sự thật bị che giấu không chỉ là quá khứ… Mà còn là cái chết đang chờ ngay trước mắt.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout