Mặt đất


Cơn bồn chồn dồn từ bụng lên đến họng nó nóng ran. Mặc cho lời dặn của bà trước đó, mặc cho lý trí nhắc nó rằng phía trước là nguy hiểm, Sam quay gót chạy về hướng nó vừa rời đi.

- Thở! Thở đi nào! Thở đi!

Sam vừa lẩm bẩm vừa cố hít để làm đầy hai lá phổi. Chúng đáp trả nó bằng cơn ho sặc sụa. Dù hiện giờ đang ở nơi trên cao thoáng khí, xung quanh gió thổi lồng lộng, nhưng Sam cảm thấy mình sắp ngộp thở đến nơi. Ngày xưa các cụ loài người bay trên trời có cảm thấy như nó không? 

Tai thì ù, da ngứa râm ran, ngực thì như vừa bị đứa quái ác nào đó húc mạnh vào, lại còn khó thở, buồn nôn nữa. Như thế này là  biểu hiện của “ngộ độc” phải không nhỉ? Nhưng cả ngày nay nó đã ăn gì đâu? Nó chưa hề bỏ vào miệng cái thứ “thịt thú” hay “hoa quả” nào như bà miêu tả. Chỉ là hiện giờ nó đang bay giữa trời, cách mặt đất một khoảng kha khá cùng một đàn chim màu đen mà thôi.

Mà không biết bây giờ bà sống chết thế nào…

Sam hiện tại đang rất hoảng. Sự hoảng loạn dường như đã tắt luôn khả năng khóc lóc của nó. Nếu ngày hôm nay nó uống đủ nước theo quy định, nếu hôm nay mồ hôi nó không đổ ra quá nhiều do sợ hãi như thế, thì có lẽ nó đã tè dầm không dưới bốn lần.

Lần đầu tiên chắc chắn là khi nó nhìn thấy một đám lông lá lững thững tiến lại gần hai bà cháu.

Nhớ đến cảnh đó khiến Sam rùng mình, tạm quên đi tình cảnh hiện tại.

Khi đó, Sam và bà mới rời Hầm trú ẩn được một quãng. Bà đang hướng dẫn Sam cách nhìn mặt trời để xác định hướng và tính toán giờ trong ngày. Hai bà cháu vừa đi vừa nói chuyện, miệng Sam nói nhưng mắt nó thì ngó nghiêng khắp nơi, cảnh vật trước mắt quá khác so với những khung hình trên màn chiếu, rồi những đốm màu cam đang nhúc nhích ở phía xa thu hút nó. Sam reo lên, chỉ cho bà thấy cái đám ngồ ngộ đó.

Nhìn theo hướng tay Sam chỉ, ngay lập tức, bà cứng người. Nó chưa kịp nói thêm điều gì thì đã bị bà kéo nhanh đến một bụi cỏ cao rồi ấn nằm rạp xuống. Bà đưa ngón trỏ lên miệng ra hiệu giữ yên lặng. Sam ngoan ngoãn gật đầu rồi cùng bà dõi theo đám lông lá kia. Nhìn phản ứng của bà, Sam biết, đây là một trong những mối hiểm nguy trên mặt đất.

Ở trong bụi cỏ, Sam thấy những đốm màu cam cứ lớn dần lên, chúng đang tiến về phía hai bà cháu. Nó nép sát vào người bà, vừa quan sát đám sinh vật vừa so sánh chúng với những loài trong Bách khoa toàn thư động vật. Nhưng càng quan sát Sam càng cảm thấy bối rối, không biết gọi mấy con vật trước mắt là gì. Loài vật này có bộ lông ngắn màu cam, thoạt trông như sư tử cái nhưng lại có cái mõm giống linh cẩu, đuôi xù như một bông cỏ lau, sau tai chúng có một dải da có thể dựng lên giống như loài thằn lằn cổ diềm.

Sam đã rất bất ngờ khi nhìn thấy một con trong đàn bỗng nhiên xòe diềm, dựng đuôi xù lông hướng về phía hai bà cháu. Một con làm gương, cả đàn bảy con còn lại cũng đồng loạt làm theo. Thấy cảnh này, bà khẽ mắng một câu:

- Hỏng rồi!

Đoạn, bà xoay người rút ra một khẩu súng dài, lên đạn, thấy Sam vẫn còn ngơ ngác, bà kéo tay nó giục:

- Đi! Qua sau lưng bà rồi chạy về phía sau. Luồn vào đám cỏ cao mà đi!

- Nhưng bà ơi…

- Nín! Bọn nó phát hiện ra rồi, bà ở đây bắn chặn. Bắn chết một vài con là chúng nó cúp đuôi chạy thôi, lúc đấy bà sẽ tìm con.

Sam còn định nói thêm một vài câu nữa nhưng bà đã bắn phát đạn đầu tiên. Viên đạn găm vào mắt của con thú đứng gần nhất, xuyên qua hộp sọ, mở một lỗ to cho não và máu của nó bật tung ra ngoài. Cảnh tượng ấy khiến Sam liên tưởng đến chai tương cà phát nổ khi bị bỏ quên ngoài trời. Sam giơ ngón cái về phía bà, rồi ngoan ngoãn cắm đầu chạy về hướng bà chỉ ban nãy. Phát súng dứt khoát của bà khiến nó yên tâm. Chỉ cần nó chạy đủ xa để không làm vướng chân bà thì lát nữa hai bà cháu sẽ lại gặp nhau. Lần chạy trốn này với Sam cũng giống như một lần chơi trò trốn tìm ngày trước mà thôi.

Nó cứ mải miết chạy. Tiếng đạn nổ giòn như lời động viên nó cứ yên tâm trốn cho kỹ, nó sẽ sớm gặp lại bà mà thôi.

Sau lưng Sam lại một loạt đạn nữa vang lên, nhưng lần này tiếng đạn nổ dường như yếu thế hơn tiếng gầm gào của thú dữ. Sam khựng lại, ngoái đầu nhìn. Trước mắt chỉ thấy hanh hanh màu cỏ, nó nghiêng đầu lắng nghe, chỉ còn nghe thấy tiếng gầm gào của loài thú lạ. Tiếng súng đã bặt tăm.

Cơn bồn chồn dồn từ bụng lên đến họng nó nóng ran. Mặc cho lời dặn của bà trước đó, mặc cho lý trí nhắc nó rằng phía trước là nguy hiểm, Sam quay gót chạy về hướng nó vừa rời đi.

Sam quá chăm chú về phía bà mà quên để ý trên bầu trời. Giữa lúc bà và đám lông cam hầm hè nhau, tấn công nhau thì trên trời đã có một đàn quạ xuất hiện, bay vòng tròn quan sát. Khi kết quả đã ngã ngũ, lũ quạ liền sà xuống thưởng thức bữa tiệc được dọn sẵn. Những con lông cam còn sống dửng dưng trước cảnh lũ quạ chè chén trên xác đồng loại, chúng còn đang bận liếm láp vết thương và tìm chỗ nghỉ sau hồi quần thảo ban nãy.

Đúng lúc này Sam rẽ đám cỏ tiến gần. Trước khi lũ lông cam phát hiện ra con bé, con quạ chịu trách nhiệm cảnh giới đã gào lên mấy tiếng the thé. Tiếp đó là một, rồi hai, rồi ba bốn con quạ bay vòng vòng trên đầu Sam. Chúng kêu quạ quạ ầm ĩ như đang tranh cãi điều gì đó, Sam không hiểu nên chẳng bận tâm đến chuyện của chúng nó. Nhưng nó lo lũ quạ sẽ làm cho bọn lông cam phát hiện ra sự tồn tại của mình. Cùng lúc con lông cam đầu tiên đứng dậy khỏi bóng râm, lao về phía Sam, nó quay đầu ù té chạy. Nhưng chân nó chẳng chạm đất được mấy bước, sau một cơn gió mạnh thổi tung cát bụi, balo sau lưng bị giật mạnh, Sam như một món đồ đính kèm với chiếc balo bị móng vuốt xách lên trời cao. Xung quanh nó là tiếng quạ quạ cùng gầm gào.

Mặt đất và đôi chân của Sam cứ thế tách nhau xa dần, xa dần. Ở trên cao, Sam thấy rõ một đám chim đen xì xúm lại nhổ lông đuôi của mấy con lông cam. Mọi sự chống trả của “nạn thú” đều vô hiệu với lũ chim. Mấy con lông lá mới chỉ vài phút trước còn hung hăng nhe nanh múa vuốt, phút sau đã cuống quít xoay tròn cốt bảo vệ chút lông da. Chứng kiến cảnh đó từ trên cao, cách xa khỏi vùng nguy hiểm khiến Sam yên tâm mà nảy sinh tâm thế cười trên nỗi đau kẻ khác.

Rồi tiếp đó Sam say độ cao, bị gió táp vào mặt, trên đầu là tiếng đập cánh, tiếng chí chóe của mấy con (có lẽ là) quạ. Sau một đoạn đường bồng bềnh trong gió, Sam dần quen với cảm giác hiện tại. Con bé bắt đầu bình tĩnh quan sát mấy sinh vật đang bay quanh mình. So sánh với đống hình ảnh trong sách vở nó được học, nhìn chúng quả là giống với loài quạ nhưng to lớn khủng khiếp! Trong phút chốc Sam đã định quay ra hỏi bà liệu bà có biết lần cuối mấy quyển sách sinh học, thiên nhiên kỳ thú, bách khoa toàn thư… trong thư viện được cập nhật là khi nào không, nhưng nó nhận ra cả bà cũng rời xa nó rồi.

Trong lúc Sam vẫn xoay mòng mòng với mớ thắc mắc cùng cảm xúc rối nùi thì nội bộ bọn quạ cũng không được yên bình cho lắm. Theo góc nhìn của Sam, lũ quạ hiện giờ đang đập cánh bay lững thững về một nơi nào đó, thỉnh thoảng chúng nó lại loạc quạc với nhau dăm câu ba điều gì đó mà một con bé loài người không thể hiểu được. Vì không hiểu nên Sam chỉ tự hỏi về thời gian cập nhật của mấy cuốn sách trong thư viện, còn nếu hiểu được, chắc chắn thứ nó nghĩ sẽ là “tỷ lệ sống sót khi nhảy xuống từ độ cao không xác định là bao nhiêu”.

- Quạc! Lúc nãy chỉ định ăn chút thịt rồi vặt ít lông thú về bán, sao mày lại tha thêm một con khỉ về thế?

- Quạc quạc! Tao chỉ định gắp cái bọc trên lưng nó thôi, tại trên đó có mấy cái lấp lánh dưới nắng đúng kiểu tao thích. Cái chất liệu này nhìn lạ lạ, bộ sưu tập của tao chưa có… quạc… Nhưng mà tao quắp trượt lại kẹp cả cục này lên.

- Nó tha theo cũng được, tí nữa nghỉ có đồ tươi ăn luôn, con này trông có vẻ non hơn cái con bị bọn cam kia giành được.

- Quác! Sao mày lại học theo mấy loài khác ăn đồ tươi chứ? Ghê chết đi được! Thịt ngon là thịt được dãi nắng dầm mưa cho đượm mùi hoang phế, mùi vị mới đậm đà, quyến rũ.

- Thôi thôi ông ơi, ông lại bắt đầu nhiễm cái văn của mấy thằng linh cẩu rồi đấy.

Ngưng một lúc, có một con quạ trong đàn như sực nhớ ra điều gì, bèn bay sát gần cái con đang quặp Sam trong vuốt:

- Quạc, mày hất cái miếng vải lên cho tao nhìn lại con khỉ mày bắt được một xíu. Cái hình dáng này hình như tao có thấy trên tin tức.

- Quạc… Quạc… Dạo này bọn lều báo bí bài đến mức cho cả khỉ lên trang tin cơ à? Quạc!

Con quạ đang giữ Sam vừa quạc quạc cười nhạo vừa phối hợp lắc lư chao cánh để áo choàng phủ kín con bé lật mạnh lên tiện cho đồng bạn nhìn kĩ con mồi. Cả lũ quạ đang cùng bay đồng loạt quay ra hóng hớt, nhìn giống khỉ được đưa tin xem hình thù có gì đặc biệt. Khi đã nhìn kĩ, cả bọn đồng loạt cười vang trời:

- Quạc quạc! Mẹ ơi con khỉ này xấu vãi!

- Đã xấu lại còn trụi lông, bảo sao phải cuốn vải kĩ thế… Quạc quạc!

- Cơ mà công nhận con khỉ này nhìn lạ thật, tao chưa thấy con nào giống thế, hôm trước mày thấy nó ở bản tin “phát hiện giống mới” à?

- Mày nói thế tao lại càng háo hức tí nữa được ăn thử con này. Không biết xấu thế thì thịt có ngon không?

Cả đàn quạ cười đùa ầm ĩ, duy chỉ có con quạ đòi xem Sam vẫn im lặng nhìn kỹ con bé. Một hồi cười nói nháo nhào qua đi, con quạ kia mới chầm chậm gật đầu tựa như đã xác định:

- Đây không phải mấy con linh trưởng mình hay gặp. Đây là con người. Cái thứ được tuyên bố tuyệt chủng cả trăm năm trước đó.

Nói đến đây, như thể kích động vì chính tuyên bố của mình, nó đập cánh xoay vòng quanh con quạ đang cắp Sam:

- Thằng em được lắm! Chúng ta phát tài rồiiiiiii! Quạc quạc!

Mấy con còn lại ngẩn ra, sau đó như được chữ “phát tài” tát tỉnh ngủ, lập tức quàng quạc quàng quạc cả một góc trời.

- Quạc! Vãi cả quạc! Mày chắc không? Mày nhìn kĩ lại đi. Cái giống đấy bây giờ mà được tìm thấy thì bao nhiêu thằng đổ tiền vào để mua đấy!

- Thằng kia, mày bay thêm vài vòng nhìn thêm đê. Đừng để anh em mừng hụt! Quạc quạc! Giờ chúng mình sắp có nhiều tiền phải không?

- Quạc quạc!

Sau khi xử lí tin động trời này xong, con quạ đang quặp Sam trong móng cảm thấy vuốt và cánh như được lắp thêm trợ lực. Trong đầu nó đã bắt đầu lập kế hoạch mở rộng khu vực sưu tập, trước kia do tiền bạc hạn hẹp, nó chỉ dám dừng ở mức sưu tầm mấy cái cúc áo, dây kim tuyến linh tinh, giờ sắp giàu rồi, ngày vào Thủ đô, nó sẽ thử lượn qua mấy khu bán đồ đá quý một phen. Mấy thứ đồ lóng lánh xanh đỏ đấy, đúng là mê quạ mà!

Đang lúc đắm mình trong ảo tưởng xa xỉ, quạ kia bị đồng bọn gọi giật lại để bàn bạc. Chúng nó quyết định sẽ không mạo hiểm đi thẳng về trụ sở đội buôn như mọi khi nữa mà sẽ tạt qua cửa hàng của cô mèo Sphy.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout