CHƯƠNG 27: TÌNH ĐỊCH


Mỗi ng&224;y Thu lu&244;n cảm thấy hạnh ph&250;c nhất l&224; những buổi tan ca lại nh&236;n thấy ai đ&243; đợi m&236;nh ở đại sảnh t&242;a nh&224; để c&249;ng về hay đến nơi n&224;o th&250; vị. Long c&243; thể c&243; rất nhiều nguy&234;n tắc trong c&244;ng việc v&224; cuộc sống nhưng khi b&234;n Thu mọi nguy&234;n tắc đều bị ph&225; vỡ. Cậu chưa từng đợi ai đến v&224;i giờ đồng hồ như khi đợi Thu l&224;m việc tăng ca rồi c&249;ng về.


Giờ đ&226;y đối với Long nơi đẹp nhất tr&234;n đời kh&244;ng phải Pari hoa lệ hay Lu&226;n Đ&244;n cổ k&237;nh m&224; đ&243; l&224; nơi c&243; người con g&225;i cậu y&234;u. L&250;c b&234;n người ấy cũng l&224; l&250;c hạnh ph&250;c nhất.


C&244;ng việc ở nh&224; xuất bản ng&224;y một nhiều nhưng Thu vẫn d&224;nh thời gian cho những buổi xem phim cuối tuần. Đ&226;y l&224; lần đầu ti&234;n Long đi xem phim c&249;ng một c&244; g&225;i cảm gi&225;c thật vui. Cậu lu&244;n mỉm cười, bao nhi&234;u hạnh ph&250;c của một ch&224;ng trai đang y&234;u như hiện r&245; tr&234;n gương mặt cậu.


Long v&224; Thu vừa cười n&243;i vui vẻ dường như họ đang tr&234;u đ&249;a nhau. Từ ph&237;a xa b&234;n kia thang cuốn l&234;n tầng hai Ho&224;ng đ&227; nh&236;n thấy họ một ch&250;t buồn chợt tho&225;ng qua tr&234;n gương mặt điển trai của cậu. Kh&244;ng thể kh&244;ng th&250; nhận cậu đang ghen tị với t&236;nh y&234;u của họ nhưng suy cho c&249;ng ba người đ&227; c&243; duy&234;n gặp gỡ v&224; c&243; một t&236;nh bạn đẹp. 


Ho&224;ng im lặng một l&250;c l&226;u rồi quay sang b&234;n cạnh, Nguy&234;n từ n&227;y vẫn để &253; cậu. C&244; cũng khẽ buồn bởi c&243; thể từ giờ bốn người bọn họ kh&244;ng thể trở lại như l&250;c xưa. Hơn ai hết c&244; hiểu Ho&224;ng đang nghĩ g&236; bởi c&244; cũng đang trong những cảm x&250;c đ&243;. Ho&224;ng bảo Nguy&234;n c&249;ng đi về ph&237;a nh&224; h&224;ng để tr&225;nh gặp Long v&224; Thu nhưng đ&226;y chỉ l&224; giải ph&225;p t&236;nh thế chứ kh&244;ng thể như thế n&224;y m&227;i.


M&243;n qu&224; m&236;nh muốn tặng đi rồi cuối c&249;ng bị trả lại giống như t&236;nh y&234;u muốn gửi gắm nhưng rồi bị từ chối. Mỗi lần nh&236;n chiếc hộp xinh xắn vẫn c&242;n đ&243;, Ho&224;ng lại buồn v&224; cảm gi&225;c m&236;nh như một kẻ thất bại. T&236;nh cảm n&224;y n&234;n lướt qua mau hay giữ m&227;i trong tim đến giờ cậu vẫn chưa t&236;m ra c&226;u trả lời thỏa đ&225;ng. Cậu khẽ kh&233;p mi cho ng&224;y th&225;ng tr&244;i qua thật nhanh, mọi thứ sẽ ch&236;m v&224;o dĩ v&227;ng.



Cốc … cốc … cốc…


Long đang say sưa với bản vẽ thiết kế một tiệm c&224; ph&234; m&224; cậu vừa mới k&253; hợp đồng th&236; nghe tiếng g&245; cửa. Long cất giọng:


“Mời v&224;o.”


Cậu vừa n&243;i vừa rời mắt khỏi m&224;n h&236;nh m&225;y t&237;nh nh&236;n về ph&237;a c&225;nh cửa.


“Ch&224;o anh.”


Một c&244; g&225;i cao r&225;o, l&224;n da trắng sứ diện chiếc đầm c&244;ng sở m&224;u đỏ c&224;ng l&224;m nổi bật nước da mịn m&224;ng của c&244;. Anne Lưu, c&244; ấy đ&227; về nước v&224; đến t&236;m Long.


“Mời em ngồi.”


Long rất ngạc nhi&234;n v&224; kh&244;ng biết tại sao Anne lại ở đ&226;y chẳng phải c&244; ấy đang ở Lu&226;n Đ&244;n sao?


“Anh kh&244;ng cần phải kh&225;ch s&225;o với em thế. Ch&250;ng ta đ&226;u phải lần đầu gặp nhau.”


Anne vừa n&243;i, vừa ngồi xuống ghế bắt ch&233;o ch&226;n, đ&244;i ch&226;n c&244; thon d&224;i rất đẹp.


“Em về l&226;u chưa?”


Long cất giọng hỏi sau gi&226;y ph&250;t đầu ti&234;n bất ngờ.


“Anh cũng quan t&226;m đến chuyện đ&243; nữa &224;.”


Anne vẫn lu&244;n giữ th&243;i quen n&243;i c&226;u n&224;o l&224; như đ&226;m v&224;o tim người ta c&226;u đ&243;. C&244; rất t&242; m&242; về th&225;i độ của Long đối với m&236;nh v&236; đ&227; l&226;u rồi họ kh&244;ng gặp nhau n&234;n c&243; thể Long sẽ qu&234;n hoặc kh&244;ng ấn tượng với c&244;.


“Đ&227; l&224; bạn b&232; th&236; &237;t nhiều cũng c&243; ch&250;t quan t&226;m.”


C&226;u n&243;i n&224;y của cậu như thầm nhắc nhở c&244; rằng họ l&224; bạn b&232; v&224; cậu chỉ muốn dừng lại ở đ&226;y th&244;i.


“Nếu anh đ&227; n&243;i vậy th&236; bạn b&232; l&226;u ng&224;y gặp lại cũng n&234;n ăn c&249;ng bữa cơm chứ?”


Anne mời Long ăn bữa cơm hai người l&226;u ng&224;y gặp lại.


“Vậy mời lu&244;n Ho&224;ng đi c&249;ng c&243; được kh&244;ng?  D&249; Sao th&236; em cũng đ&227; từng rất muốn gặp cậu ấy một lần phải kh&244;ng? ”


Long ngỏ &253; muốn rủ Ho&224;ng đi c&249;ng. Anne tỏ vẻ hơi kh&243; hiểu v&236; tại sao hai người đi ăn với nhau lại rủ th&234;m người thứ ba nhưng v&236; l&224; &253; của Long n&234;n c&244; cũng miễn cưỡng đồng &253;.


Thật ra, Anne v&224; Ho&224;ng cũng chẳng phải l&224; bạn b&232; th&226;n thiết. Chỉ l&224; c&244; từng v&244; t&236;nh nh&236;n thấy tấm ảnh hai người chụp chung ng&224;y xưa. Một lần c&244; hỏi Long về người bạn ấy, Long chỉ n&243;i qua loa v&224;i c&226;u rồi l&227;ng sang chuyện kh&225;c điều đ&243; khiến c&244; t&242; m&242;. H&244;m nay nghe Long nhắc đến người bạn ấy Anne c&243; ch&250;t thắc mắc trong l&242;ng n&234;n cũng muốn gặp một lần cho biết.


S&224;i G&242;n về đ&234;m thật lung linh khắp nơi ngập ch&236;m trong &225;nh đ&232;n. Đ&232;n đường, đ&232;n xe v&224; đ&232;n trong c&225;c cửa hiệu l&224;m th&224;nh phố rực s&225;ng. Từng d&242;ng xe di chuyển hệt như d&242;ng điện đa sắc. S&224;i G&242;n được mệnh danh “th&224;nh phố kh&244;ng ngủ” bởi sự huy&234;n n&225;o của n&243;.

 

Long v&224; Ho&224;ng đ&227; đến nh&224; h&224;ng như đ&227; hẹn nhưng Anne vẫn chưa tới.  Hai người ngồi tr&242; chuyện c&249;ng nhau trong thời gian chờ đợi. Bỗng Long nh&236;n thấy Thu v&224; Nguy&234;n đang lại gần. Cậu vẫy tay ch&224;o bốn người bọn họ lại c&243; duy&234;n th&236; ngộ. Họ đang tr&242; chuyện c&249;ng nhau th&236; Anne đến, Long lịch sự giới thiệu.


“Anne giới thiệu với em đ&226;y l&224; Thu v&224; Nguy&234;n. Họ l&224; bạn của anh từ khi c&242;n sống ở Việt Nam, c&242;n đ&226;y l&224; Ho&224;ng.”


Long giới thiệu để họ l&224;m quen với nhau rồi cậu chỉ tay về ph&237;a Anne:


“C&242;n đ&226;y l&224; Anne ….”


“T&244;i l&224; Anne, vợ sắp cưới của anh Long.”


Kh&244;ng để cho Long n&243;i hết lời, Anne đ&227; xen ngang. Điều đ&225;ng n&243;i hơn lời giới thiệu của c&244; đ&227; l&224;m cả bốn người ngạc nhi&234;n, ngơ ng&225;c v&224; kh&244;ng hiểu chuyện g&236; đang xảy ra.


Thu, Ho&224;ng v&224; Nguy&234;n nh&236;n Long, c&242;n Long nh&236;n Anne. Chỉ c&243; mỗi Anne vẫn b&236;nh tĩnh như kh&244;ng c&243; g&236;. C&244; khẽ cười như đang th&225;ch thức cả bốn người.


Sự bất ngờ của Thu đ&227; che giấu nỗi buồn đang ẩn s&226;u trong tr&225;i tim c&244; bởi v&236; n&243; đ&227; vừa ch&249;ng xuống v&224;i nhịp. C&244; tự hỏi ch&237;nh m&236;nh: Sao Long lại kh&244;ng n&243;i với c&244; sự thật? Nếu cậu đ&227; đ&237;nh ước với người kh&225;c th&236; kh&244;ng n&234;n tốt với c&244; như vậy. Bốn năm trước, Long đ&227; ra đi kh&244;ng một lời từ biệt c&244; rất bất ngờ khi hay tin. C&242;n giờ đ&226;y sự trở về của cậu lại mang đến cho c&244; một bất ngờ lớn hơn nữa. Rốt cuộc Long c&242;n bao nhi&234;u bất ngờ nữa m&224; Thu vẫn chưa được biết?

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout