Có viên pha lê mong manh vừa vỡ vụn, những nốt trầm, nốt thăng về nó từ đó không vang lên được nữa. Những con hạc giấy bay lượn, tô điểm lên đôi mắt anh trong căn phòng em âu yếm giấu đi mình, ôm lấy anh, níu giữ em. Mặc năm tháng trôi đi, biển rộng, sông dài, cuộc đời triệu gian khó. Thì những nỗi đau kia, chỉ dừng lại ở một trăm mảnh vỡ vụn, anh gom nhặt, em bỏ đi và rồi trôi theo những con hạc giấy, lấp đầy tâm hồn của kẻ chẳng còn lại vấn vương.
Em để quá khứ ở lại phía sau anh
Anh để cho em những ngày xanh rạng ngời.
Bình luận
Quỳnh Dung
Kẹo Cá
Mèo Ôm Trăng
Kẹo Cá
💚💚💚