Khi tuyết lạnh lấy đi ánh nắng mai
Khi trời đông ngày ngắn đêm dài
Cô đung đưa bên cành mận trắng
Thoáng buồn, một trái tim giá băng.
Chăn ấm thật có sức hút lạ
Đệm êm mới thoải mái làm sao
Bên lò sưởi cùng ly sữa nóng
Thắc mắc: ngoài kia không lạnh sao?
Cô nhớ ánh mặt trời ngày Hạ
Cậu nhớ đến cô, ngày tuyết rơi
Cậu và cô, bên cành mận trắng
Ấm áp tình thương người với người.
Những đứa trẻ phơi mình trời Đông
Dạo qua, một tình yêu mặn nồng
Hơi thở sương phai nhòa mắt kính
Thầm mong một hạnh phúc giáng sinh.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Bình luận
Chưa có bình luận