Imela vừa trở về sau hội nghị tác chiến của các tướng cấp cao do hoàng đế chủ trì và có sự tham dự của thái tử lẫn hoàng hậu. Hội nghị lần này là một buổi đổ lỗi lẫn nhau giữa các phe cánh khi chính sách tiến công - chiếm đóng - diệt chủng cư dân Cõi Tối của Horron đã thất bại từ khúc tiến vào biên giới. Ông biết trước khả năng hiện tại của người Cõi Tối đã tăng lên, ông cũng chả muốn tiếp tục đánh nữa. Nhưng vì là Tướng quân, ông phải thực hiện nhiệm vụ mà ông biết là khó thành công trong thời điểm hiện tại được. Horron muốn lấy lại uy tín của bản thân để có lợi cho sự kế vị của Hekka, Thái tử Cõi Sáng. Thái tử lại không phải con ruột của hoàng hậu còn nhỏ tuổi hơn cả hắn ta. Bản thân Horron tuy biết Hekka có phần lấn lướt mình nhưng ông lại cần hắn để kiềm chế sức ảnh hưởng của dòng dõi Erynik, nhà mẹ của hoàng hậu. Hekka dứt khoát đề xuất ý kiến tiếp tục tiến đánh Cõi Tối mặc cho một nửa tướng quân tham dự hội nghị lẫn tên hoàng hậu trẻ tuổi kia phản đối gay gắt. Imela tất nhiên không phải phe phản đối. Ông ta có dòng dõi quý tộc thân hoàng gia, ông tự biết mình nên đứng dưới cái ô nào. Hoàng hậu đề xuất nên giải quyết phe ly khai ở Virenasia-Al-Laba trước khi dùng tổng lực tiêu diệt Cõi Tối. Hekka tuy không ưa tên hoàng hậu này nhưng lời cậu ta nói không phải không có lý. Cõi Tối không còn dễ đối phó như trước. Sau một hồi tranh cãi nảy lửa, hội nghị kết thúc với quyết định trấn áp Virenasia-Al-Laba trước khi tấn công toàn lực vào Cõi Tối.
- Cha, con quái vật đó dễ làm quen hơn con tưởng. May là nó quên hết bản thân nó là ai, không thì tới cái bóng của nó con cũng chả dám nhìn. - Ley cung kính báo cáo Imela.
- Dù gì nó cũng chỉ là một đứa nhỏ, nó vừa trải qua nhiều chuyện như vậy, nếu bên cạnh có người lắng nghe và động viên nó, nó sẽ mang ơn người đó cả đời. Con hãy cố gắng thuyết phục nó tạo nên cái xác đó. - Imela ôn tồn.
- Con đang cố gắng đây. Con quái vật đó thông minh nhưng yếu đuối lắm. Hôm qua lúc nó cựa mình làm kéo tay áo lên trên, con đã thấy cổ tay nó đầy vết cắt nông sâu dài ngắn khác nhau. Có cái còn chưa lành hẳn. - Ley đắc chí.
- Tuyệt đối phải chuẩn bị cẩn thận, nếu để ai khác biết được, sự chờ đợi của chúng ta sẽ đổ bể tan tành. - Imela nghiêm túc nhắc nhở.
- Vâng, cha. - Ley cúi đầu đáp lại rồi lui ra ngoài.
—
- Sáng mai em có rảnh không, anh mời em bữa sáng nhé! - Ley đon đả nói chuyện với Đình Ngọc đang làm chìa khoá cho khách đặt phút cuối.
- Mai em rảnh đó mà thôi đi anh. Anh mới vào làm mà để anh mời thì kỳ quá.
- Có sao đâu em. Anh mời có một bữa có hết sạch tiền đâu mà. Đi đi, sáng dậy giao ca xong anh em mình đi ăn.
- Vậy em cảm ơn anh trước nhé! - Đình Ngọc cười tươi cảm ơn Ley.
Ley dù không thích Đình Ngọc nhưng cũng công nhận con quái vật này lớn lên đẹp thật. Hắn thầm khen con quái vật cũng biết lựa xác nhập phết.
Cả hai đang ngồi lướt điện thoại thì một người đàn ông trung niên tiến lại quầy. Đình Ngọc vội đứng dậy chào khách.
- Em à, anh nói này, tụi anh thích khách sạn em mà, em à, em có biết chỗ nào có đó không? - Tên khách dán sát mặt cậu khiến Đình Ngọc có chút khó chịu.
Đình Ngọc biết thừa hắn muốn gọi gái đến đây mà. Cậu nghiêm túc bảo hắn:
- Dạ anh, đó mà anh nói là gì ạ. Em có thể hỗ trợ gì cho anh ạ?
- Ôi trời, em ngây thơ thật hay giả đấy. Anh gọi cả buổi mà không thấy ai vừa mắt nên mới hỏi em. Đây, anh cho vài đồng, em gọi giúp anh nhé! - Tên khách rút ra xấp tiền đặt lên quầy và đẩy về phía Đình Ngọc.
- Dạ em không có làm vậy được, anh thông cảm.
- Nhân viên kiểu gì mà không chiều khách, à mà anh thấy em còn ngon hơn mấy con điếm nữa, hay là, em tiếp anh đêm nay nhé! - Tên đó tiếp tục ngả ngớn muốn chạm vào cằm cậu.
- Dạ anh, em là lễ tân, nếu anh không có việc gì quan trọng, em không thể giúp anh chuyện đó được.
Đình Ngọc ngồi ạch xuống ghế giả vờ làm gì đó để đuổi tên này lên. Cậu đang ngồi vờ làm việc thì bất ngờ bị ôm từ đằng sau. Tên này từ lúc nào đã lao vào quầy và ôm chặt lấy cậu.
Đình Ngọc hét toáng lên, dùng cùi trỏ dọng mạnh ra sau khiến hắn đau đớn buông tay. Cậu sợ hãi bỏ chạy ra khỏi quầy.
- Anh mà còn quấy rối nhân viên nữa là em gọi cảnh sát.
Ley giơ điện thoại lên doạ sẽ gọi cảnh sát để ngăn con chó đực đang động dục này quấy rối người khác.
- Mẹ nó, lần sau tao sẽ ở chỗ khác. - Hắn vừa khó chịu vừa giận dữ đi lên phòng.
- Cảm ơn anh đã bảo vệ em. Mấy chuyện này em gặp hằng ngày nhưng hôm nay là trường hợp đầu tiên mà khách manh động như vậy. - Đình Ngọc vẫn còn ám ảnh hành động lúc nãy của tên khách.
- Mấy tên này, em cứ mạnh tay vào, ở khách sạn có camera, có bảo vệ mà chúng còn manh động như vậy, ở những chỗ vắng vẻ không có camera an ninh, chúng còn làm ra chuyện tởm lợm đến chừng nào nữa.
- Đó, em nói rồi đó, có nhiều chuyện mà em có thể cho sưu tầm xuất bản còn ly kỳ hơn tiểu thuyết nữa.
- Sáng mai, sau khi đi ăn sáng xong, em muốn đi thư viện không? Anh hay đi thư viện để đọc sách lắm.
- Được, em cũng định đến kiếm tài liệu cho bài tiểu luận môn Văn hoá toàn cầu đây.
- Vậy nhất trí nhé, đêm nay em ngủ sớm đi, anh chưa buồn ngủ nên anh canh khách cho em.
- Còn ba người nữa thôi, anh nhớ gọi em. Cảm ơn anh. - Đình Ngọc lôi giường và mền gối ra đánh một giấc ngon lành.




Bình luận
Chưa có bình luận