Không thể nào trong sáng hơn



Hội trại thanh xuân của chúng tôi chỉ vỏn vẹn hai ngày một đêm, nhưng ai cũng biết sẽ mang theo cả một đống kỷ niệm. Ban ngày thì cháy hết mình với trò chơi tập thể, ban đêm hoặc kéo nhau đi giao lưu, hoặc tụ tập quanh lửa trại.

Đám con gái lớp tôi nhất quyết lôi đám con trai đi giao lưu với trại 12 Hóa 1, thực chất là đi ngắm hotboy. Truyền thuyết kể rằng ở lớp ấy có một anh tên Trần Hoàng Nam, nụ cười ấm như nắng hạ, hiền lành tử tế, trở thành mối tình đầu tập thể của không biết bao nhiêu bạn nữ trong trường.

Tôi bị Như kéo đi ngắm anh một lần, phải thừa nhận là sức hút thật khó cưỡng. Khi lớp tôi vừa tới trại 12 Hóa 1, mấy đứa con gái đã xôn xao, mắt đảo liên tục tìm bóng dáng anh Nam. Anh ấy đang lúi húi dựng trại, tóc rối nhẹ trong gió, nụ cười hiền hòa khiến cả bọn gần như quên thở.

"Không được nhìn! Mắt em chỉ được nhìn mình anh thôi!" Duy Anh bên cạnh lấy tay che mắt tôi lại.

Tôi hoàn hồn, trong lúc lơ đãng tôi vô tình nhìn về phía anh Nam chứ không phải cố ý. Thấy Duy Anh ghen, tôi lại nổi hứng ghẹo: "Anh ghen à?"

"Anh không! Sao anh phải ghen với người không đẹp trai bằng mình chứ?" Nói thì mạnh miệng nhưng tay anh vẫn che mắt tôi như cũ.

“Ơ kìa, người ta cũng đẹp trai, lại học giỏi nữa mà?”

Duy Anh quay phắt sang, ánh nhìn sắc như viên đạn:
“Đẹp trai, học giỏi à? Em còn không nhìn lại bạn trai mình siêu đẳng cỡ nào. Em thích anh, hay thích cái anh Nam đó?"

Tôi buồn cười không chịu nổi, phì cười, kéo tay anh xoa xoa dỗ dành: "Thích anh nhất. Anh giỏi nhất, anh đẹp nhất. Được chưa nè?"

"Thế thì được rồi," Vẻ mặt anh lại rạng rỡ như thể chưa từng có cuộc giận dỗi nào.

Giao lưu chán chê, lớp tôi kéo nhau về trại bắt đầu công cuộc ăn uống và chơi bời thả phanh.

Huy bày ra trò "thật hay thách" rồi lôi kéo cả lớp chơi. Tổng cộng có 24 nạn nhân bị nó dụ dỗ vào cái vòng xoáy đầy kịch tính này. Trò chơi bắt đầu. Huy hí hửng quay chai, nó cứ chạy vòng vòng như một con thoi, cuối cùng cái nắp chai dừng lại chỉ thẳng vào thằng Đình đang ngồi nhai bánh tráng ngon lành. Còn mặt đế chai thì chỉ vào nhỏ Vi.

"Mày chọn thật hay thách?" Huy cười bí hiểm.

"Thách đi!" Đình đánh liều.

"Mày gan đấy!" Huy cười phá lên. "Vi, mày thách nó đi! Cái nào bựa dữ vào!"

Vi suy nghĩ một hồi, đôi mắt bỗng sáng bừng: "Mày bây giờ chạy ra giữa sân hô to là mọi người ơi tôi thích con trai!"

Cả bọn cười hò hét om sòm, đứa nào đứa nấy đều bất ngờ vì Vi bình thường hiền lành mà lại ra thử thách ác đến vậy. Thằng Đình tái nhợt: "Giờ tao chọn thật còn kịp không? Tao sợ tao hô xong mấy đứa con trai sẽ theo đuổi tao!"

Đám con trai bắt đầu ọe ụa, đứa nào đứa nấy đều nhìn Đình với ánh mắt kinh hãi. Thằng Huy không nhìn nổi nữa, đá đít Đình một cái rõ kêu, đẩy nó chạy ra giữa sân.

Cảnh tượng đó khiến lớp bên cạnh cũng phải ngẩng lên xem. Sau cú sốc tâm lý tập thể ấy, đám còn lại răm rắp chọn “Thật” cho an toàn. Và rồi từng bí mật nhỏ bị khai quật, tiếng cười vang khắp lều. Cũng trộm vía, tôi và Duy Anh vẫn may mắn chưa trúng lần nào. Nhưng mà không có gì là mãi mãi. Lần quay tiếp theo, xui hơn nữa là tôi là đứa bị Như hỏi.

“Nể tình bạn thân, tao hỏi nhẹ nhàng thôi. Nụ hôn đầu của mày và người yêu là ở đâu?”

Dấu chấm hỏi nhỏ nhỏ trong cái đầu to to của tôi.

Cả người tôi dần nóng lên. Tôi đỏ bừng nhìn Duy Anh đang hoang mang bên cạnh, cắn răng định cầm ly Coca 500ml uống cho qua chuyện.

Như bỗng trố mắt: “Không lẽ tụi mày… chưa có hả?”

Mấy đứa xung quanh sửng sốt theo, đa phần tụi nó đều biết chúng tôi quen nhau từ đầu năm học, cũng đã gần nửa năm. Mấy ánh mắt đổ dồn về phía tôi và Duy Anh, pha lẫn giữa ngạc nhiên và trêu chọc.

“Dừng dừng, đừng có mà chọc bạn gái tao.” Anh cầm ly Coca uống cạn rồi kéo tay tôi ra ngoài dạo mát, không chơi nữa.

Gió đêm cứ thế thổi qua nhưng chẳng thể xua đi cái nóng hầm hập trên hai gò má tôi. Cảm giác ngượng ngùng cứ vây lấy, giăng mắc không lối thoát. Đúng vậy, mức độ thân mật nhất của hai đứa tôi từ trước đến giờ chỉ dừng lại ở những cái ôm đơn thuần.

Không chỉ tôi, Duy Anh dường như cũng đang căng thẳng tột độ. Bàn tay anh nắm chặt lấy tay tôi, căng cứng bất thường, không còn vẻ tự tin thường thấy.

Chúng tôi cứ thế đi vài vòng quanh sân, chẳng ai nói với ai lời nào, chỉ có tiếng bước chân nho nhỏ vang lên giữa khoảng lặng.

Rồi đột nhiên, Duy Anh dừng lại ở một khúc cua hơi tối, nơi ánh đèn trại chỉ còn lờ mờ. Giọng anh vang lên nhỏ xíu, lắp bắp: “Công chúa à, anh… em…”

Tôi nhìn anh, tim đập rộn lên: “Em đây… sao thế anh?”

“Anh… anh có thể… hôn em không?”

Tôi đứng sững, bất ngờ đến không thốt nên lời. Cảm giác như có luồng nhiệt chạy dọc từ mặt xuống tận gót chân.

Thấy tôi bối rối, Duy Anh nhanh chóng giải thích: “Ý anh là hôn má, hôn má thôi. Thật đó!”

Không khí bỗng ngưng đọng. Tôi khẽ ngẩng lên, nhìn thấy trong mắt anh là một thứ dịu dàng run rẩy đến lạ. Không kịp nghĩ gì thêm, tôi nhón chân, đặt nhanh một nụ hôn lên má anh.

Chụt!

Tiếng vang rõ mồn một làm cả hai đều ngơ ngác.

Trời ạ, sao lại kêu to thế chứ?!

Nhưng rồi Duy Anh bật cười, tiếng cười rung lên trong không khí đêm. Anh nhẹ nhàng đưa tay lên chạm vào má, chính xác chỗ tôi vừa đặt môi. Anh chậm rãi cúi xuống, cực kỳ từ tốn và nhẹ nhàng, đáp lại bằng một nụ hôn lên má tôi, ngay đúng chỗ vừa rồi.

Cảm giác ấm áp lẫn lành lạnh dịu dàng lan ra khắp khuôn mặt.

“Thế này mới huề nhau!” Anh cười khẽ.

Tôi cúi đầu, mặt nóng như bị đun sôi nhưng trong lòng hồi hộp đến khó thở. 

16

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout