Bằng Chứng Thép



Dòng chữ màu xanh, nguệch ngoạc và đầy khẩn thiết, đập vào mắt Khôi.

Anh cảm thấy một luồng khí lạnh chạy dọc sống lưng. Sự khẩn thiết trong từng nét chữ, những dòng gạch chân run rẩy, khiến anh không thể xem nhẹ lời cảnh báo này. Tuy nhiên, lý trí của anh vẫn đấu tranh. Chuyện này quá hoang đường. Đánh úp Pháp? Ngay tại Hà Nội? Đó là một sự kiện động trời.

Anh đi ra ngoài, cố gắng nghe ngóng tin tức từ những người bán hàng, những ông khách trong quán trà. Không có gì đặc biệt. Mọi người vẫn bàn tán về giá gạo, về nạn đói, về sự hống hách của lính Nhật, nhưng không ai nói gì về một cuộc đảo chính sắp xảy ra.

Cả ngày hôm đó, Khôi sống trong sự thấp thỏm, giằng xé. Anh có nên tin vào một điều không tưởng? Anh nhìn lịch trình của mình. Tối nay anh có một buổi dạy thêm ở khu vực gần Thành cổ, nơi có nhiều đồn trú của lính Pháp.

Rồi anh đưa ra quyết định. Anh đến nhà học trò, viện cớ bị mệt đột xuất, xin cho cậu bé nghỉ một buổi. Anh tự nhủ, thà cẩn thận còn hơn.

Buổi tối buông xuống. Khôi ngồi trong căn gác của mình, cố gắng đọc sách để trấn an tâm trí, nhưng không một chữ nào vào đầu. Anh liên tục lắng nghe động tĩnh bên ngoài. Phố xá vẫn ồn ào như thường lệ, rồi dần dần chìm vào sự yên tĩnh của đêm khuya. Có lẽ anh đã quá lo xa. Có lẽ cô gái kia đã nhầm.

Anh đang định thổi đèn đi ngủ thì...

Đoàng!

Một tiếng súng nổ vang lên từ phía xa, khô khốc và dứt khoát.

Khôi giật mình, đứng bật dậy.

Đoàng! Đoàng! Đoàng!

Tiếng súng ngày một dồn dập, gần hơn. Rồi đến tiếng hô hoán, tiếng chân người chạy rầm rập trên đường phố, tiếng la hét thất thanh. Và tiếng động cơ gầm rú và tiếng xích sắt nghiến trên mặt đường. Xe tăng.

Khôi vội vàng thổi tắt ngọn đèn dầu. Căn phòng chìm vào bóng tối. Anh nép mình vào khe cửa sổ, trái tim như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực. Dưới ánh trăng mờ, anh thấy những bóng lính Nhật với súng trường gắn lưỡi lê đang chạy trên phố, tỏa ra các ngả. Anh thấy những chiếc xe tăng của Nhật đang tiến thẳng về phía khu đồn trú của lính Pháp.

Anh ngồi sụp xuống sàn nhà, lưng tựa vào bức tường lạnh lẽo, toàn thân run rẩy không kiểm soát.

Lời cảnh báo. Nó đã thành sự thật. Từng chữ, từng chữ một.

Kinh hoàng. Chấn động. Mọi sự hoài nghi trong anh tan biến, chỉ còn lại sự thật trần trụi và đáng sợ. Cô gái đó... cô gái trong cuốn sổ... cô gái đến từ tương lai… đã cứu anh.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout