Chạm - Anna


[Chạm]

Ý nghĩa: Động từ “chạm” nghĩa là đụng nhẹ vào; “chạm” cũng có thể hiểu gặp một cách bất ngờ, đột nhiên.

Thức giấc bởi tiếng rao của người bán bánh mì ngoài hẻm, em vươn vai hít lấy một hơi rồi với tay cầm lấy chiếc điện thoại bị vứt một bên gối nằm. Hơn bảy giờ sáng, thoáng giật mình rồi em chợt nhận ra hôm nay là chủ nhật – ngày nghỉ hiếm hoi sau một tuần dài làm việc. “Hay là ngủ thêm xíu nhỉ?” – em chợt nghĩ. Em đưa mắt nhìn ra cửa sổ, ánh sáng mặt trời xuyên qua song cửa và bò vào từng khe hở, len qua từng tán lá trầu bà trên bàn.

Hình như ánh nắng mặt trời đang nhảy múa. Em nhận ra chúng uốn éo một cách kỳ lạ. Thậm chí những hạt bụi bay xung quanh cũng bị cuốn lấy. Và giường như ánh sáng ấy chạm khẽ vào mắt em, khẽ đến mức dường như em còn không nhận thấy.

Một thứ gì đó như thôi thúc, như mời gọi. Em thay một bộ váy xinh xắn, ăn vội mẩu bánh quy còn thừa trong tủ lạnh. Em cầm theo chiếc ô và đi bộ đến trạm xe buýt. Đến khi yên vị trên xe, em mới chợt nhận ra mình không hề biết điểm đến.

Chỉ vì nắng đẹp quá và em không muốn vùi mình ở căn trọ trống.

Chợt em nhận ra ngoài mình thì cũng chỉ có vài vị khách trên chuyến xe buýt. Một cặp vợ chồng già ngồi phía trước em cứ lo lắng nhìn quanh. Ông lão chợt cầm tay bà lão rồi thì thầm nói điều gì đó. Hai bàn tay già nua, nhăn nheo với những dấu vết của thời gian để lại. Một cái chạm tay xua tan bao điều lo lắng.

Em chợt hỏi lòng mình: “Liệu rằng rất lâu sau này em cũng sẽ tay chạm tay như thế?”

Em xuống xe buýt và đi bộ vào công viên. Làn gió chợt ùa qua tóc em và em nghe thấy câu trả lời là “có”.

Em mỉm cười.

Trên đường thỉnh thoảng em sẽ chạm mắt một ai đó. Và có khi, ai đó và em chạm mắt nhau. Những cái chạm thoáng qua. Có cái khiến em nhớ suốt dọc đường đi rồi quên mất sau đó, có cái bay theo làn gió, nhưng cũng có cái khiến em đời này không thể quên.

Một chạm ánh mắt

Hai chạm bàn tay

Ba chạm bờ môi

Bốn chạm thành người nhà.

Em đã “chạm” phải anh như thế nào nhỉ? Em cũng chẳng rõ nữa, nhưng hình như chỉ là “cái chạm thoáng qua”. Chỉ có điều cái chạm ấy tuy khẽ nhưng chạm cả vào tim em, rồi chạm vào tâm trí em.

Rõ ràng là người lạ thoáng qua nhưng rồi lại thành người nhà. Kỳ lạ nhỉ?

Thế mà, dù cố gắng đến mấy em cũng không thể chạm tay được vào mặt trời và để rồi bị chính ánh sáng ấy thiêu đốt. Cũng như em không thể chạm tay vào trái tim đã không còn đập vì em.

Rồi có lúc em nhận ra, có hai cái chạm tình yêu: một rất hạnh phúc và một rất đau khổ.

Rõ ràng “bốn chạm thành người nhà” nhưng

Năm chạm lại hóa người dưng

Những cái chạm trở thành hồi ức. Mỗi lần nhớ anh, nó lại chạm vào tim em, vào tâm trí em. Những cái chạm ấy khiến tim em đau nhói. Nhưng anh biết không, chính thời gian đã biến chúng thành những “cái chạm hồi ức” và vá những vết thương trong tim em.

Cái chạm của thời gian tuy chậm rãi nhưng khiến em trưởng thành hơn.

Và rồi em chạm vào chính mình. Hiểu mình hơn và yêu thương mình hơn.

Cho đến khi một lần nữa chạm phải ai đó.

Nhưng lần này, em sẽ không để cái chạm ấy làm tổn thương chính em.

(Lời nhắn đến các bạn nữ: Hãy yêu thương bản thân nhiều vào nhé! Chúng ta sinh ra là để yêu thương. Sẽ có người ghét ta, có người làm ta đau khổ nhưng hơn ai hết hãy tự yêu bản thân mình trước nhé. Rồi sẽ có một ngày bạn tìm thấy một người yêu bạn hơn bản thân bạn yêu chính mình. Thế nhé!)

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout