Chương 7: Thương Sinh Quốc: phồn hoa trong đáy mắt người (hồi 2)



Thương Sinh Quốc dưới góc nhìn của chàng:

"Ta, Hàn Thiên Du, thập bát hoàng tử Thương Sinh Quốc.

Phụ hoàng và mẫu hậu đặt tên cho ta là Thiên Du bởi kỳ vọng ta có thể mang đất nước này sang một thời đại mới.

Thiên là bầu trời, là đại diện cho sự cao cả, bao la, rộng lớn vĩnh hằng, quyền lực, và may mắn, là món quà của trời ban.

Họ mong ta lớn lên là người có tầm nhìn xa trông rộng, có trí tuệ hơn người, tài giỏi, đầy uy quyền và có hoài bão lớn.

Còn Du có nghĩa là ở giữa đất trời, đỉnh thiên lập địa.

Họ mong ta mang phồn vinh và hạnh phúc cho đất nước này.

Nhưng chưa từng có ai hỏi ta rằng ta có hạnh phúc không!

Từ nhỏ tới lớn, ta vẫn luôn được nuôi dạy để trở thành “bảo vật quốc gia”, là Mật Thám Hoàng Gia, một thân phận đi trong “bóng tối”.

Vậy mà ta luôn phải sống dưới “ánh sáng”, làm “đồ trang trí” để người người ngắm nhìn.

Họ chỉ thấy bề ngoài lộng lẫy của ta, chưa từng có ai có thể trở thành tri kỷ của ta.

Họ yêu thương những gì đẹp đẽ của ta, chẳng ai nhìn thấy sự cô độc trong lòng ta.

Cứ như vậy, ta trở thành một “thành tựu vĩ đại” của đất nước này."

**********

Thần Hạnh Phúc dùng Gương Vượt Thời Không ngắm Hàn Thiên Du 4 tuổi đang lạc ở Rừng Chấp Niệm một cách si mê:

Hàn Thiên Du 4 tuổi trốn khỏi hoàng cung, chỉ mang theo cây gậy phép thuật nhỏ chưa hoàn chỉnh với mơ ước trở thành một phù thủy nhỏ.

Nhóc ta chạy vào Rừng Chấp Niệm tìm kiếm nguyên liệu để hoàn thiện cây gậy phép thuật.

Đi một hồi bị lạc, nhóc ta vô tình gặp hai người lớn chừng 40 tuổi mang theo hai cây gậy phép thuật hàng xịn đeo sau lưng đi tới.

Người đàn ông hỏi nhóc Hàn Thiên Du: “Nhóc con, đi đâu một mình thế này, không sợ bị bắt cóc hay sao?”

Người phụ nữ tiếp lời: “Nhóc nhà ai đáng yêu thế này, hay là mang về nuôi đi tướng công!”

Hàn Thiên Du có vẻ phòng bị đáp: “Các người dám, biết ta là ai không hả, ta biết phép thuật lợi hại lắm đấy, đừng lại gần ta!”

Người phụ nữ lại gần cậu nhóc 4 tuổi, dịu dàng nói: “Đừng sợ, ta và tướng công không phải người xấu, sẽ không bắt cóc nhóc thật đâu.

Trừ khi nhóc tự nguyện đi theo, bọn ta không ngại chăm sóc thêm một bạn nhỏ đáng yêu như vậy đâu.”

Người đàn ông điềm đạm hạ thấp người xuống, ôn tồn giới thiệu bản thân:

“Ta là Tạ Nguy, còn đây là nương tử của ta, Thương Nhan.

Bọn ta vào Rừng Chấp Niệm để kiếm nguyên liệu nấu đồ ăn ngon, nhóc có muốn thử không?”

Đúng lúc đó, bụng Hàn Thiên Du kêu ọc ạch tỏ rõ mình đang đói.

Hai vợ chồng Tạ Nguy và Thương Nhan cười hiền từ, còn nhóc con thì cười ngại ngùng, miệng phồng má đáp lại:

“Cho ta ăn với, nhưng không đồng nghĩa ta đồng ý đi theo các ngươi đâu nhé!”

Thương Nhan đáp lại dịu dàng:

“Được, chúng ta qua bên dòng sông trước mặt ăn nhé, ta sẽ nướng ít gà nhân sâm cho cả ba ăn.”

Tạ Nguy dịu dàng nắm tay Thương Nhan đi tới bên dòng sông, nhìn về phía Hàn Thiên Du, nói đùa: “Khí thế lúc nãy của nhóc đâu rồi?”

Nhóc Hàn Thiên Du 4 tuổi đỏ mặt không nói gì, im lặng đi theo hai vợ chồng.

Cả ba ngồi xuống bên dòng sông, Tạ Nguy chế gia vị, còn Thương Nhan nướng gà thơm nhức mũi.

Cả hai dịu dàng chia cho nhóc con 4 tuổi hai cái đùi gà to nhất.

Tạ Nguy hỏi Hàn Thiên Du: “Sao nhóc vào Rừng Chấp Niệm một mình vậy, cha mẹ nhóc không đi cùng sao?”

Hàn Thiên Du buồn bã đáp: “Cha mẹ ta bận lắm, không có thời gian chơi với ta.

Ta chỉ đến để kiếm nguyên liệu hoàn thành gậy phép thuật này rồi sẽ tự về nhà.”

Thương Nhan nhìn vào cây gậy phép thuật nhỏ mà thương tình nói:

“Nhóc đáng yêu như vậy mà lỡ lòng nào! Cây gậy đó cũng đẹp đấy, nhóc tự làm sao?

Hay để bọn ta giúp nhóc hoàn thiện gậy phép thuật nhé.

Bọn ta còn nhiều nguyên liệu lắm, cho nhóc một ít cũng được, chỉ cần nhóc không chê.”

Hàn Thiên Du háo hức nhưng vẫn có chút nghi ngờ đáp:

“Thật sao, ngươi tốt bụng như vậy không phải muốn ta đi theo các ngươi thật đó chứ!”

Tạ Nguy hiền hậu đáp: “Nếu nhóc không chê, đi theo bọn ta học phép thuật cũng được đó.

Bọn ta trông thế thôi chứ lợi hại lắm nhá!”

Hàn Thiên Du suy nghĩ: “Được ăn cả ngã về không, dù sao ta cũng bị lạc rồi, hay là cứ đi theo họ xem sao.”

Rồi nhóc ta lớn tiếng đáp lại rằng: “Được, ta đi theo hai ngươi vài ngày, ta không sợ các ngươi đâu.”

Thương Nhan tình cảm nói: "Nhóc tên là gì, mấy tuổi rồi, có muốn nói với bọn ta không, nhóc biết tên bọn ta rồi nhé!"

Hàn Thiên Du bình tĩnh đáp: “Ta là Thiên Du, 4 tuổi rồi đấy nhé!”

Hai vợ chồng Tạ Nguy và Thương Nhan cười yêu chiều, đồng thanh đáp: "Nhóc con no bụng khí thế trở lại rồi!"

Thương Nhan nói: “Hay là gọi nhóc là Tiểu Du Nhi nhé, đáng yêu quá à.”

Tiểu Du Nhi đỏ hồng má, chỉ gật đầu một cái nhẹ.

Sau khi ăn xong, hai vợ chồng đưa Tiểu Du Nhi về một quán ăn nhỏ tên là Thương Sinh Quán ở trung tâm Thương Thành.

Tạ Nguy nói: “Đây là nhà mới của nhóc, lúc nào nhóc thích đều có thể về đây tìm bọn ta, được chứ.

Bọn ta sẽ không để nhóc đói, còn dạy nhóc phép thuật nữa, rất hời đấy nhé!

Tiểu Du Nhi ngại ngùng đáp: “Ngươi nói đó nhé, phải nấu món ăn ngon cho ta, còn dạy ta phép thuật nữa, nếu không, ta không chơi với các ngươi nữa đâu.”

Thương Nhan dịu dàng nói: “Được, Tiểu Du Nhi đưa ta gậy phép thuật, ta làm cho nhóc nhé.”

Thương Nhan chỉ niệm chú ba giây, cây gậy phép thuật nhỏ của Tiểu Du Nhi đã trở nên đẹp đẽ và có ma lực đủ dùng cho một nhóc 4 tuổi.

Thời gian lâu dần, Hàn Thiên Du đi qua lại giữa hoàng cung và Thương Sinh Quán, không biết đã xem nơi này là ngôi nhà thứ hai của mình từ bao giờ.

Không chỉ vậy còn nhận vợ chồng Tạ Nguy và Thương Nhan làm cha mẹ nuôi.

**********

13 năm sau, hoàng cung Thương Sinh Quốc, Thập Bát Cung, cung điện của Hàn Thiên Du năm 101:

Phóng mắt nhìn quanh Thập Bát Cung, phải nói là đẹp như tiên cảnh. Cả cung rộng 1000 mét vuông.

Ngoài chàng thì có đủ loại sinh vật xinh đẹp đủ giống loài quý hiếm và tinh linh đủ thuộc tính đang sinh sống ở đây.

Ở giữa cung có một dòng sông chảy thẳng tới gần cửa phòng chàng.

Hai bên là hai hàng cây hoa anh đào đẹp như thế ngoại đào viên.

Xung quanh có rất nhiều loại cây đủ màu sắc, có rất nhiều loại quả thần kỳ trên cây.

Mỗi loại quả đều có tác dụng tới tinh thần khác nhau.

Mỗi một loài sinh vật ở đây đều được chàng thiết kế nhà riêng.

Mỗi căn nhà đều hết sức độc đáo, mang phong cách riêng của từng bạn thú cưng.

Ở thượng nguồn dòng sông có một khu vui chơi do chàng tự thiết kế.

Ở đó có đủ mọi loại hình giải trí như thế giới giải trí ở Trái Đất vậy.

Tất cả đều được tạo ra bởi phép thuật của chàng.

Bên phải phòng chàng có một phòng sách chứa đựng tri thức về 18 nghề nghiệp đặc thù ở Thương Sinh Quốc.

Không những thế còn có một mạng lưới khổng lồ thông tin được các tinh linh tiếp quản, truyền đi khắp mọi ngóc ngách trong và ngoài cung.

Vậy nên, mọi bí mật về chàng đều được giữ kín, trừ khi tự chàng lan truyền.

Bên trái phòng chàng là một khuôn viên chứa đủ loại thuốc độc, thuốc giải trên đời.

Không chỉ có tác dụng ngoài da mà còn có thể “thao túng” tinh thần, giúp cho con người trải nghiệm đủ năm giác quan, mọi cảm xúc mà không cần rời phòng.

Bên phải phòng sách là nhà bếp sưu tầm đủ loại gia vị, nguyên liệu nấu ăn trên khắp Thương Sinh Quốc được bảo quản bằng “tủ lạnh” được chàng dùng phép thuật giữ lạnh.

Bên trái khuôn viên thuốc là khu vườn trồng đủ loại dược liệu quý hiếm.

Và đặc biệt là hệ thống bẫy chứa trí tuệ của 18 nghề nghiệp do chàng tự chế để “trêu đùa” các vị hoàng huynh, hoàng tỷ của mình, được thay đổi thiết kế mỗi ngày dựa trên tính cách và sở trường đối nghịch của mỗi vị.

Vậy nên, mỗi lần tới thăm chàng, mọi người đều phải mở lớp học chiến thuật và học hỏi kinh nghiệm lẫn tri thức của nhau để không bị ngăn ngoài cửa cung.

Mỗi vị đều có mật mã khác nhau, còn phải dùng xác thực khuôn mặt nên không thể thay nhau phá bẫy được.

Phải nói là Thập Bát Cung là mê cung đẹp nhất thiên hạ, khiến người ta mê mẩn, đã vào một lần, nguyện cả đời đắm chìm trong đó!

Hàn Thiên Du 17 tuổi ở Thập Bát Cung hoài niệm, tâm sự với đám thú cưng và tinh linh đa dạng như sở thú của chàng:

“Phải sau mấy năm, ta mới biết cha mẹ nuôi từng là cao thủ một thời đó.

Cả phép thuật và võ thuật đều đẳng cấp bậc nhất Thương Sinh Quốc.

Nhưng ta chẳng ưa võ thuật gì, nên chỉ học phép thuật từ họ thôi.

Sau đó thì sao ư? Từ ngày quen cha mẹ nuôi, ngày nào ta cũng học chế thuốc.

Ta chế thuốc độc là nhất đó, mấy nhóc còn không biết hay sao!

Nếu không có mấy nhóc, có lẽ ta phải sống trong cung này một mình mười mấy năm qua, thật sự rất cô đơn.

Nhưng sao ta có thể thừa nhận với người khác được, ta cũng có tôn nghiêm chứ bộ!

Ta sinh ra trong hoàng cung diễm lệ, vẻ ngoài ai cũng có vẻ quan tâm ta, nhưng thật ra chỉ đang làm tròn trách nhiệm và hình tượng của mình mà thôi.

Trong vô thức, ta vẫn thấy vui vì phụ hoàng, mẫu hậu, các hoàng huynh, hoàng tỷ thỉnh thoảng vẫn tới hỏi han ta một chút.

Nhưng sau đó, họ lại bận trăm công nghìn việc, và rồi để lại ta một mình.

Đặc biệt là mẫu hậu và phụ hoàng, họ hay giao cho ta những nhiệm vụ trong “bóng tối”.

Đến một người để tâm sự ta cũng không có, nếu không có thể ta sẽ hại họ bị lưu đầy.

Các nhóc nghĩ xem, làm sao ta có thể không thường xuyên trốn khỏi hoàng cung cơ chứ, thật sự quá nhàm chán.

Nhờ có mạng lưới thông tin ta kiểm soát nghiêm ngặt trong ngoài cung mà ta có thể sống với vài thân phận khác, nếu không chẳng khác nào bị giam lỏng trong nhà của mình.

Cha mẹ nuôi vẫn hay để phần đồ ăn ngon cho ta, vài ngày ta lại tới cũng không thấy ta phiền bao giờ.

Họ giống như “ân nhân” của đời ta vậy, nhờ họ mà ta biết người yêu thương ta sẽ không vì ta không nỗ lực mà không thương ta nữa!

Ước gì có một người tới đây và “giải cứu” ta! Nhưng có lẽ ta sẽ không dám đi.

Ta không thể buông bỏ trách nhiệm ở đây được, có quá nhiều người cần ta, haizz.

Lát nữa, ta phải đi dự yến tiệc gia đình rồi, ta không muốn đi lắm. Nhưng nếu lại không đi sẽ làm mọi người buồn. 

Ta không muốn quan tâm nhưng lại không thể không quan tâm!”

Vừa dứt lời, chàng đứng lên thay bộ y phục mà tứ công chúa thiết kế riêng cho chàng, khoe ra từng đường nét cơ thể quyến rũ tới ngạt thở mấy nhóc thú cưng mỗi ngày.

Đối với đám nhóc ấy thì phòng của chàng giống như sàn biểu diễn thời trang, với nhà thiết kế chính là tứ công chúa Hàn Ngọc Túy, và người mẫu là thập bát hoàng tử Hàn Thiên Du.

12

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout