Tiểu Nguyệt tên thật là...
À được rồi, thường trên mạng cũng mấy ai lấy tên thật. Tiểu Nguyệt không phải tên Nguyệt, cũng chẳng có liên quan gì đến từ "Tiểu". Vậy mà thậm chí trên các nick diễn đàn, trên các app web chat cô nàng cũng lấy tên đó.
Đầu năm 2001, Tiểu Nguyệt lên cấp 3.
Đó cũng là lúc internet bắt đầu phát triển rầm rộ. Mạng xã hội bắt đầu nổi lên, trở thành hiện tượng trong giới học sinh, chưa từng vào quán net, chưa từng lướt mạng thì đúng là quê mùa. Thế nên đám học sinh cấp 2, cấp 3 bắt đầu đua nhau làm ổ trong những quán net gần trường để chơi game và kết bạn qua mạng.
Lúc ấy, học sinh hầu hết đều thích khoe tên nick trên mạng của mình với nhau. Tên nick thường hoa hòe, hoa lá, lại ảnh hưởng bởi phim Hongkong, hay hoạt hình Nhật nhiều cái tên ấn tượng ra đời. Bởi thế, khi lần đầu đăng ký nick trên mạng cô nàng cũng đắn đo dữ lắm. Cuối cùng cô nàng quyết định lấy tên Tiểu Nguyệt, mặc dù lúc đó cô cũng chẳng hiểu rõ nghĩa của nó. Có lẽ là do thời điểm đó cô thích chú mèo đen có dấu ấn trăng khuyết nhỏ trong phim hoạt hình nữ thủy thủ đang hot trên tivi mà thôi. Cô phân tích rất đơn giản: "Tiểu" chính là "nhỏ", "Nguyệt" chính là mặt trăng. Mặt trăng nhỏ đại diện cho nhân vật hoạt hình cô yêu thích vì thế cô lấy nó làm biệt danh cho mình. Thế mà cái nickname ấy không ngờ lại đi theo cô suốt một chặng đường dài.
Tiểu Nguyệt là cô gái thích mèo. Mỗi khi nhìn thấy mèo hoang ngoài đường Tiểu Nguyệt sẽ ngoắc tay, kêu tiếng mèo dụ chúng đến, rồi sờ sờ cho thỏa thích. Tất nhiên, mèo hoang không dễ bị dụ như vậy, đa phần đều cong đuôi bỏ chạy.
Thời cấp hai, có lần trong buổi sớm chạy bộ vì bị thầy thể dục đưa vào đội huấn luyện điền kinh Tiểu Nguyệt cũng tha một bé mèo hoang về. Mèo hoang vàng vàng nhỏ gầy ẩm ướt, Tiểu Nguyệt đưa lên mũi ngửi ngửi có mùi gì đó thoang thoảng gắt gắt khó chịu. Cô nàng đi ngang qua xe rác lớn về nhà, lén mang nó về. Ngồi trong phòng tắm Tiểu Nguyệt tay nắm sau gáy lông nhỏ, mèo ta như bị điểm huyệt cả người bất động, đến khi tia nước ấm áp rơi xuống đám lông tơ mịn, mèo con mới giật mình giẫy giụa, meo một tiếng đầy phản kháng. Mèo con ghét nước dựng cả lông tơ, làm nước chậm chạp chảy từ sau cổ trượt ướt toàn thân. Mèo con nheo mắt kêu thất thanh, cứ như một trận bạo hành mèo, tắm xong, mèo con sạch sẽ thơm tho. Tay Tiểu Nguyệt không trắng trẻo mịn màng, trên mu bàn tay thường có vài vết sẹo nhỏ. Cơ thể Tiểu Nguyệt dạng sẹo lồi nên chỉ xước mỏng cũng lồi lên vết sẹo xấu xí, cô nàng thường chán ghét tay mình.
Tiểu Nguyệt giấu mèo nhỏ trong căn phòng nhỏ hẹp. Ba cô thường rất tự hào vì dù nhà chật hẹp ông vẫn chia được phòng riêng cho hai đứa con mình. Vốn trước hai chị em ngủ chung một phòng, sau đó ba lấy miếng ván ép chắc chắn chia ra ranh giới hai chị em. Ba nói con trai con gái không được ngủ chung dù là chị em. Vậy càng thích, Tiểu Nguyệt có phòng riêng không như lúc trước nằm ngủ với thằng em toàn bị nó đá xuống giường, có khi ngủ nửa thân trên giường nửa bên mép chân kia chống tường.
Căn phòng có màu xanh man mát. Sát ván ép tường là chiếc giường hẹp dài theo chiều dài phòng, bên cạnh được đóng thêm một miếng gỗ dày chắn chắn sát cửa sổ nhỏ để làm bàn học. Cửa sổ nhỏ nhìn ra phía sau nhà là trường mẫu giáo. Lúc nhỏ cô nàng cũng học ở đấy. Buổi tối thỉnh thoảng có tiếng ngheo ngheo như tiếng trẻ em kêu khóc.
Tiểu Nguyệt từng nằm mơ trong mơ căn phòng phía sau khung cửa là những đứa trẻ nhỏ kêu ngheo ngheo bị cô giáo dùng ống tiêm thật lớn chích vào người. Cô nàng đóng cửa sổ, không mở ra nữa, căn phòng bỗng trở nên chật hẹp nóng nực.
Tuy phòng nhỏ, nhưng Tiểu Nguyệt rất thích không gian riêng tư này. Cửa phòng đóng kín, cửa sổ cũng đóng chặt. Mấy mét vuông nho nhỏ như chiếc hộp chữ nhật dài kín đáo và gọn gàng.
Cô nàng thích nhất vừa nằm vừa học bài. Ván giường tuy cứng, tấm nệm không dày nhưng cô vẫn cảm thấy rất êm ái, lại thoải mái vô cùng, nó như chiếc thuyền dài rộng rãi. Vì thế tình huống cô nằm lên đó vừa nhẳm bài rồi say sưa ngủ là chuyện thường như cơm bữa.
Đôi khi buổi tối thức khuya làm bài thỉnh thoảng nghe tiếng ken két của ai đó mở cửa ra đóng cửa vào, gió lùa man mát, dù rất bức bối nhưng Tiểu Nguyệt cũng chỉ biết bịt tai. Cô nàng đã từng nhiều lần mở cửa phòng nhìn ra ngoài xem có ai đang cố ý cào đường phá cửa nửa đêm không, nhưng bầu trời đêm ngập sao, chỉ thấp thoáng ánh đèn cũng không có một bóng người. Thế nhưng, đến khi cô nàng quay lại phòng đóng chặt cửa một lát sau lại nghe tiếng ken két, cô thật sự bực bội, lại cúi xuống giường mở cửa tủ quần áo. Tủ quần áo là ba ô tủ nhỏ được ba thiết kế chung với giường vừa tiện vừa đỡ tốn diện tích. Cửa tủ mở bên trong ngoại trừ quần áo và mấy thứ được giấu cũng chả có gì ko ai mở cửa để kêu ken két cả. Cứ thế, lâu dần Tiểu Nguyệt cũng mặc kệ tiếng động ấy.
Tiểu Nguyệt cuối năm cấp hai nhỏ nhắn nhưng không gầy cũng chẳng mập. Vóc người cô nàng vừa phải, so với đám bạn cùng lứa chả chênh lệch nhiều.
Lên cấp ba, khi gặp lại bạn cũ, cô mới nhận ra họ dậy thì khác xa mình.Tiểu Nguyệt vẫn nhỏ nhỏ, cô nàng ghét người khác gọi mình lùn, chẳng phải người ta vẫn nói con gái nhỏ nhắn mới đáng yêu.
Tuy cô thấy mình cũng không đáng yêu đâu, nhưng không biết rằng, với mái tóc ngang vai mềm mại, tóc mai hai bên rũ xuống ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn, cùng với tóc mái ngang rũ nhẹ phía trên đôi mắt to tròn, hàng lông mi dài mỗi lần chớp mắt khẽ rung rinh như cánh quạt nhỏ, cô gái cấp ba này vẫn khiến người khác phải ngắm nhìn. Chỉ là đối với người dân ở thành phố biển, màu da bánh mật rất phổ biến, một cô nàng xinh với làn da ngăm ngăm sẽ không được ưa thích bằng những cô gái vừa xinh xắn thanh tú mà da lại trắng trẻo mịn màng. Nên dưới ánh nắng gay gắt của thành phố biển, ngoài đường ngoại trừ khách du lịch, hay trên bãi biển thì các cô gái diện bikini khoe thân hình nóng bỏng thì các cô người thành phố này đều ăn mặc che nắng kín mít. Tiểu Nguyệt thì cứ áo thun, quần đùi jean, đạp xe lông nhông ngoài đường, chẳng cần áo khoác, khẩu trang hay mũ che nắng chi cả.
Mà tính cách Tiểu Nguyệt hơi trầm lặng, giờ ra chơi mọi người náo động vui vẻ ào ra sân chơi, cô nàng lại yên tĩnh ở trong lớp, chăm chú vẽ vời một mình. Vì thế dù lúc đầu năm học, khi mọi người sôi nổi kết bạn, cũng có vài người trong lớp tới bắt chuyện nhưng rồi mất hứng vì khuôn mặt lạnh nhạt của cô. Bọn họ lại không biết thật ra Tiểu Nguyệt chỉ là phản ứng hơi chậm một chút với sự nhiệt tình của người khác.
Chính vì thế cô mau chóng mờ nhạt giữa các bạn nữ năng động, xinh xắn khác trong lớp.
Bình luận
Chưa có bình luận