Chương 29. Cuộc Trò Chuyện Giữa Hai Con Sâu Rượu



Chương 29. Cuộc Trò Chuyện Giữa Hai Con Sâu Rượu

Quay lại với Tâm Giao và Khánh Vy.

Sau khi Nhật Minh và Bảo Anh rời đi, hai cô nàng liền lén rút vào một góc, mắt liếc trước ngó sau rồi mới nhỏ giọng bàn bạc về việc Nhật Minh bị đá.

"Người đá anh ta có phải Bảo Anh không?" Khánh Vy nhíu mày, đầy nghi hoặc hỏi.

Tâm Giao liếc cô bạn một cái, như thể đang nhìn sinh vật đến từ hành tinh khác, bất lực trả lời:

"Cậu thấy chưa đủ rõ hả?"

Khánh Vy cười hì hì, xoa xoa mũi rồi ghé sát vào Tâm Giao thì thầm:

"Chả qua là tớ thấy hơi khó tin thôi. Cậu nghĩ xem, hai người họ thân nhau như vậy mà. Mà đùng một cái nói cắt đứt là cắt đứt thật. Tớ còn tưởng anh ta mập mờ với em khác, rồi bị Bảo Anh biết nên mới cắt đứt không liên lạc gần một năm nay."

Tâm Giao khẽ nhếch môi:

"Thật ra là vẫn còn stalk nhau đấy. Chả qua là cậu không biết thôi, chứ nhỏ Bảo Anh dùng nick phụ soi tên trà xanh kia suốt mà."

Khánh Vy nghe vậy thì ngỡ ngàng, ngơ ngác đến bật ngửa. Cô còn định hét lên thì đã bị Tâm Giao nhanh chóng chặn lại.

Khánh Vy buồn bực nói:

"Aaa! Sao thông tin quan trọng như thế này mà cậu không nói cho tớ biết cơ chứ?"

Tâm Giao ngạc nhiên:

"Ủa, vậy là cậu thực sự không biết gì luôn à?"

Khánh Vy dứt khoát đáp:

"Không."

Tâm Giao thấy cô bạn thật sự không đùa thì liền kể:

"Chuyện này tớ cũng vô tình biết thôi, nhưng mà lúc đấy cũng có cậu đấy. Hôm hai bảy tháng trước nhóm mình đi ăn ý, lúc đó Bảo Anh cả đám tụ tập. Không biết vì chuyện gì mà hôm đó nhỏ uống thật lực bia vào rồi say bí tỉ, cứ lảm nhảm mãi.

Tớ mới hỏi có chuyện gì, thì nó cũng kể lấp lửng. Tớ có thể hình dung ra được là 'Nhật Minh hình như cậu ấy có bạn gái rồi'. Xong tớ hỏi tiếp thì nhỏ im ỉm, không nói gì nữa."

Khánh Vy nghe đến đây thì há hốc miệng, suýt sặc nước, mắt mở to như thể đang xem phim truyền hình gay cấn.

"Rồi, rồi sau đó sao nữa?" Cô giục, giọng đầy phấn khích.

Tâm Giao liếc cô một cái, tiếp tục kể:

"Cho đến khi điện thoại hiện lên hàng loạt thông báo, tớ liếc qua thì thấy toàn là thông báo theo dõi từ tài khoản Instagram với Facebook có tên khá giống Nhật Minh.

Tớ liền lên mạng tìm thử, và kết quả ra sao chắc cậu cũng đoán được rồi đấy chính xác luôn, không lệch đi đâu được.

Mà Bảo Anh chắc buồn vì chuyện tên kia sang bên đó rồi có bạn gái. Ai bảo lúc còn ở trong nước, hai đứa nó dây dưa cho cố vô, để rồi cuối cùng mỗi người đi một đường.

Nhưng mà việc tên kia có bạn gái cũng được giải thích ngay tối hôm đó luôn. Đó, chỉ có vậy thôi."

Khánh Vy đang nghe hăng say thì hết truyện, cô liền bất mãn nói:

"Vậy thôi cái con khỉ á!! Cậu kể nốt xem tại sao anh ta lại giải thích?"

Tâm Giao nhún vai, nói:

"Thật ra chuyện cũng chả có gì. Thằng chả đó qua bên đấy chắc được săn đón nhiều lắm, nên có một cô bạn bên đó thích quá liền lén ghép cặp với nó luôn.

Kiểu thằng này đi đâu, chụp ảnh ở chỗ nào thì con nhỏ đó cũng đăng như vậy.

Đỉnh điểm nhất là mấy cái caption ý. Để tao ví dụ nha  thằng Nhật Minh nó đăng bài với caption 'Nhớ' kèm nhạc là 'Nhớ em', thì nhỏ kia đăng ảnh với dòng caption là:

'Em cũng vậy' rồi để quả nhạc 'Nhớ anh'.

Mà đây là trùng hợp thì không nói, chứ cứ thằng này đăng bài nào, nhỏ này hai đến ba ngày sau lại có quả ảnh y hệt, với dòng caption chói lói đáp lại. Bảo không nghi ngờ có chó nó tin!

Xong chắc bị đồn ầm đến tai thằng này, nên thằng Nhật Minh mới đăng nguyên một bài dài như tế lễ để nói con nhỏ Zetsoca này luôn @ thẳng mặt luôn mà. Má tao mà là con đó chắc nhục đến chết luôn. 

Cô nhún vai, cười khẽ:

"Đấy, vậy là hết rồi."

Khánh Vy nghe vậy thì không khỏi khâm phục:

"Đúng là nên nhận của tao một lạy. Đẳng cấp vcl."

Rồi cô nhíu mày, nói tiếp:

"Nhưng mà bọn này cũng kì, song phương thích nhau mà còn bày đặt làm giá nữa chứ? Khó hiểu v."

Tâm Giao thản nhiên đáp:

"Thú vui của người có tình đấy."

"..."

Tâm Giao khẽ nghiêng đầu, giọng thoảng như gió nhưng không giấu được vẻ châm chọc:

"Sao? Không lẽ cậu với người yêu không 'có tình' kiểu đó à?"

Khánh Vy nghẹn lời, chỉ biết trừng mắt nhìn cô bạn.
Cô bĩu môi, giọng mỉa:

"Bọn này không sến đến mức đấy."

Tâm Giao nghe vậy thì bật cười ha hả:

"Ha ha, cậu nói cũng đúng. Thằng Nhật Minh là chúa tể của sự sến súa rồi, ai mà vượt qua nó được chứ."

Khánh Vy nghe vậy thì châm chọc:

"Nó còn kém xa cậu. Thằng đó chỉ được cái trai mặt với mặt dày thôi, chứ sến súa thì cậu top hai thì không ai dám tranh top một đâu."

Tâm Giao nghe thế thì nghẹn lời, cô liền nhanh chóng đổi chủ đề:

"Thôi, bỏ đi. Giờ cũng muộn rồi, cậu không gọi người yêu đến đón về à?"

Khánh Vy nhún vai, giọng thản nhiên mà hơi đắc ý:

"Ổng đi công tác rồi, tuần sau mới về cơ. Với lại tầm này chắc ổng ngủ rồi. Chứ không như tụi mình, quậy xuyên đêm, sáng hôm sau vẫn tươi như hoa."

Tâm Giao nghe vậy thì tò mò:

"Ủa, ông này làm bên gì mà suốt ngày đi công tác thế?"

Khánh Vy đáp, giọng có chút tự hào:

"Trưởng phòng kinh doanh của Tập đoàn Tân Á Holding đấy. Nghe sang chưa?"

Tâm Giao nghe vậy chỉ biết câm nín.

"Ồ, vậy tập đoàn lớn à? Thảo nào. Vậy tí nữa để tớ đưa cậu về."

Cô nói thêm, giọng vừa đùa vừa thật:

"Với lại thế cũng tốt mà. Nếu anh ta có chí tiến thủ, biết phấn đấu như thế thì biết đâu bố mẹ cậu lại gật đầu đồng ý cho hai người quen nhau đấy chứ."

Khánh Vy nghe thế thì hơi chột dạ, cô ngập ngừng nói:

"Ê.... tớ nói cái này cậu đừng chửi tớ nha."

Tâm Giao nhíu mày, khó hiểu hỏi:

"Là sao? Ý cậu là gì?"

Khánh Vy ấp úng nói:

"Vụ này, bố mẹ tớ phát hiện ra rồi, còn cấm yêu đương nữa. Bố tớ bảo nhìn anh ấy là biết không đáng tin cậy, toàn toan tính hết. Tốt nhất đừng gửi gắm tương lai vào, yêu chơi thì được. 

Mẹ tớ thì im lặng, coi như đồng ý với quan điểm của bố. Cậu có thấy kì lạ không?"

Tâm Giao nghe vậy thì choáng, may là cô không uống nước, nếu không bây giờ chắc sặc chết rồi.

"Ủa, bố cậu từng là thầy bói hay thầy phong thuỷ à? Sao nhìn mặt người ta mà phán luôn ra được hay vậy!!!"

Khánh Vy nghe vậy tức giận nhéo má cô bạn.

"Ý gì vậy? Bố tớ đâu có biết xem bói hay phong thủy, chả qua là bố không ưng nên mới nói vậy thôi. Nhưng tớ cũng không hiểu sao ông lại nói vậy, trong khi hai người chưa từng gặp nhau."

Tâm Giao liếc Khánh Vy, suy nghĩ xem có nên nói cho cô bạn biết không. Dù sao thì chưa chắc những gì cô nghĩ đã đúng.

"Vậy tớ nói phán đoán của mình trước nhé, cậu hứa không động thủ đấy."

Khánh Vy gật đầu chắc chắn:

"Cậu nói đi, tớ hứa một trăm phần trăm không động thủ."

Tâm Giao trầm ngâm nói:

"Tớ đoán, dù cậu chưa từng công khai, nhưng bố mẹ cậu vẫn biết.

Bởi vì họ cử người theo dõi cậu ở trường. Dù sao thì cậu cũng là con gái cưng của hai bác mà, đúng không?"

Nói xong, cô tránh xa Khánh Vy ra một chút, không dám nhìn thẳng sắc mặt cô bạn, sợ con nhỏ nổi khùng.

Quả nhiên, Khánh Vy nghe xong tức giận đập bàn:

"Làm sao có chuyện đó được! Lần trước tớ yêu đương bố mẹ cũng đâu có nói gì đâu!"

Tâm Giao nghe vậy thì nghiêm túc nói:

"Lần trước gọi là tình yêu tuổi mới lớn, còn lần này thì khác. Cậu đã trải qua một mối tình rồi nên sẽ hiểu rõ thế nào là yêu hơn."

Cô còn bonsut thêm vài câu sát thương hơn:

"Với lại lần này cậu có vẻ chìm đắm hơn trong tình yêu nên hai bác mới ngăn cản như vậy.

Chứ anh ta mà thực sự tốt thì bố mẹ cậu cũng đâu cần cảnh báo.

Dù sao bố mẹ cậu nhìn người cũng chuẩn hơn chúng ta. Nếu bố mẹ tớ nói vậy, tớ chắc chắn sẽ 'say bye' anh ta luôn. 

Bởi vì mắt nhìn người của bố mẹ luôn sáng suốt hơn con cái, nhất là với những người đang chìm đắm trong vị ngọt của tình yêu như cậu. 

Bố mẹ cậu thì khác, họ trải đời nhiều hơn chúng ta, nên mọi lời nói của họ đều có lý do.

Với lại, nếu bố cậu đã nói vậy, thì cậu nên xem xét lại mối quan hệ giữa hai người đi. Lời người lớn nói không sai đâu."

Khánh Vy nghe vậy thì im lặng, ánh mắt thoáng buồn. Cô bắt đầu hồi tưởng lại những lần hai người cãi nhau dẫn đến chia tay, xen lẫn những kỷ niệm vui vẻ khi yêu. Nhất thời, cô cũng không biết nói gì để phản bác cô bạn.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout