Chương 13. Khoảng Cách Vô Hình



Chương 13. Khoảng Cách Vô Hình

Cô vừa cất tiếng hỏi, đầu dây bên kia bỗng im bặt.

Sự im lặng ấy kéo dài khiến không khí trở nên căng thẳng. Tâm Giao quay sang nhìn hai cô bạn, thấy hơi lo lắng.

Khánh Vy mấp máy môi: "Kệ họ, cậu cứ nói tiếp đi."

Bảo Anh khua tay múa chân lia lịa, ý muốn nói:

"Cậu đừng xoắn! Cứ nói đại đi."

Nhưng sự lộn xộn của hai cô bạn chỉ khiến Tâm Giao càng thêm rối trí.

Ngay lúc cô định "lật bài ngửa" để nói thẳng ra cho nhanh, đầu dây bên kia bỗng vang lên tiếng trả lời.

Không còn là giọng nói hồ hởi ban nãy, mà thay vào đó là chất giọng trầm ấm, dịu dàng, cực kỳ cuốn hút.

"Vâng, em là Trạch Nhất, sinh viên năm nhất Tài chính đây ạ. Chị tìm em có việc gì?"

Giọng nói trầm ổn mà dễ chịu ấy khiến tim Tâm Giao hẫng lại một nhịp. Trong đầu cô thoáng qua một suy nghĩ:

(Giọng nói gì mà cuốn hút thế này? Bảo sao người ta nói sinh viên ngành Tài chính có cả tá người theo đuổi.)

Cô vội vàng gạt bỏ ý nghĩ linh tinh, tập trung vào nhiệm vụ chính.

"Nãy bọn chị có ghé qua quán XYZ gần trường tụi em đang học. Nhưng quán hết chỗ, chỉ còn đúng một bàn mà chủ quán bảo là bàn nhóm tụi em đặt. 

Bọn chị hỏi xin số gọi thử, thì cô chủ quán bảo tụi em hẹn bảy rưỡi mà gần tám giờ vẫn chưa thấy ai. Nên chị hỏi cô xem đổi bàn được không thì cô nói được. Nếu em đồng ý, tiền cọc để chị chuyển khoản lại cho các em nhé."

Cô nói liền một mạch xong, cảm thấy như trút được một gánh nặng khổng lồ. Trong đầu thầm nghĩ:

(Chà, giọng đã hay, nói chuyện còn lịch sự dễ thương ghê.)

Nhưng chưa kịp để cô nghĩ nhiều, thì bên kia lại vang lên tiếng cười khe khẽ, như đang cố nén lại ở cổ họng.

Chỉ một thoáng sau, chất giọng trầm ấm ấy vang lên, mang theo sự vui vẻ khó tả:

"Dạ chị ơi, tụi em thật ra cũng vừa tới thôi. Chị quay đầu lại là thấy tụi em liền đó."

Cả ba cô gái đồng loạt cứng đơ, rồi quay ngoắt lại như thể bị giật dây.

Và quả nhiên, phía sau họ là một nhóm năm nam sinh cao ráo, tuấn tú, đang mỉm cười với ánh mắt đầy thích thú.

Nổi bật nhất trong số đó là cậu trai với mái tóc vàng bạch kim, gần như phát sáng. Chỉ nhìn dáng người cao ráo và phong cách ăn mặc thời thượng cũng đủ khiến người ta tự động gán cho cậu ta cái mác "cực phẩm."

Cậu ta giơ điện thoại đang sáng màn hình lên, tay còn lại khẽ vẫy, mỉm cười đầy ẩn ý rõ ràng là người vừa nói chuyện với Tâm Giao.

Khánh Vy và Bảo Anh suýt nữa thì ngã ngửa vì quá ngượng.

(Trong lòng thầm cảm ơn số phận đã không để họ là người gọi điện thoại.)

Hai cô bạn quay sang nhìn Tâm Giao - cô bạn xui xẻo nhất ngày hôm nay với ánh mắt thương cảm như đang tiễn bạn vào chỗ chết.

Tâm Giao chết trân, tay vẫn siết chặt chiếc điện thoại đang kết nối.
Ánh mắt cô chậm rãi dịch sang hướng phát ra giọng nói, và rồi tim như khựng lại: đó chính là cậu trai tóc vàng bạch kim.

Đôi mắt xám sâu thẳm của cậu ta như khóa chặt lấy cô. Khuôn mặt thanh tú cùng làn da trắng sáng phản chiếu ánh đèn, khiến cậu ta trở nên thu hút một cách lạ kỳ. Khi cậu mỉm cười, khóe môi khẽ cong nhẹ, khiến cảm giác mơ hồ xen lẫn chút choáng váng lan khắp lồng ngực cô.

Đặc biệt, khoảnh khắc cậu ta không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào cô, nụ cười tinh quái vẫn nở trên môi, tim Tâm Giao như nhảy loạn nhịp, cảm giác như bị hút hồn hoàn toàn.

Trạch Nhất bật cười, khẽ lắc lắc chiếc điện thoại đang gọi, chỉ tay về phía mình, như muốn nói:

"Chị ơi, em ở đây này."

Tâm Giao chỉ muốn đào hố chui xuống đất cho đỡ ngại. 

(Nhưng mà... Aaa, ẻm đúng gu tôi quá đi mất! Giọng đã hay, mặt còn đẹp trai nữa chứ! Em ơi, hay là chị em mình đi ăn riêng với nhau luôn đi được không, huhu.)

Thấy cô vẫn đứng chết trân, giọng Trạch Nhất lại vang lên từ điện thoại, lần này kèm theo tiếng cười:

"Chị ơi... em là người đang vẫy tay với chị đó... chị thấy em chưa ạ?"

Tâm Giao giật mình như bị bắt quả tang, lắp bắp đáp lại:

Thấy nhóm nam sinh tiến đến gần, ba cô nàng lập tức cuống cuồng thu dọn đồ đạc, ý định chuồn êm thì một giọng nói trầm ấm vang lên ngay sau lưng:

"Các chị đi đâu vội thế ạ?" Giọng Trạch Nhất, vẫn trầm ấm, lịch sự một cách đáng ngờ.

Tâm Giao bối rối quay phắt lại, đáp:

"À... tụi em đến rồi thì bọn chị đi ngay đây. Không làm phiền buổi tụ họp của các em nữa."

Trạch Nhất thoáng vẻ thất vọng, chất giọng trầm ấm bỗng dịu hẳn xuống:

"Hay là... các chị ở lại ăn với tụi em đi ạ?"

Lời mời khiến ba cô gái hoàn toàn sững sờ. Họ ngỡ ngàng nhìn nhau, không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

Còn nhóm bạn của Trạch Nhất thì hoàn toàn "đứng hình", đồng loạt quay sang nhìn cậu ta với ánh mắt: 

(Thằng này vừa nói cái gì cơ?)

Chỉ có Quang Anh đứng cạnh là hiểu được ý đồ của Trạch Nhất. Nhưng cậu ta thầm quyết định không giúp bởi Trạch Nhất là tình địch.

Không khí ngượng nghịu càng lúc càng đè nặng thì Khánh Vy, cô nàng phản ứng nhanh nhất, lập tức lên tiếng cứu nguy:

"Để dịp khác nha mấy đứa. Giờ bọn chị không tiện lắm. Con gái tụi chị nhiều chuyện, ngồi chung chắc mấy em nghe chán chết."

Lời từ chối vừa duyên dáng vừa khéo léo ấy khiến Bảo Anh và Tâm Giao suýt bật khóc vì biết ơn. Cuối cùng cũng có người đóng cảnh giúp!

Lúc này, Văn Phong, anh chàng cao to đứng cạnh Trạch Nhất, vừa định mở miệng nói gì đó thì bị cậu nhanh tay bịt chặt miệng lại.

Trạch Nhất nghiến răng, liếc mắt sắc lẹm về phía mấy người bạn như ra hiệu:

"Tụi bây mà nói linh tinh thì chết chắc với tao!"

Không khí hơi gượng gạo vài giây, rồi Nam Sơn - anh cả của nhóm liền nhanh trí phá tan bầu không khí:

Cả ba cô gái sững lại một thoáng, rồi Khánh Vy là người phản ứng dứt khoát nhất. Cô vui vẻ rút điện thoại, vừa thao tác vừa cười trêu:

"Mấy đứa có ai dùng WhatsApp không?"

Nam Sơn nhanh chóng đáp gọn: "Có ạ."

Khánh Vy liền nói:

"Vậy chị gửi link Facebook qua WhatsApp cho em nhé!"

"Vâng ạ."

Chỉ sau vài giây trao đổi số điện thoại, Khánh Vy đã gửi một lượt Facebook của ba cô gái. Nam Sơn cũng nhanh chóng gửi lại thông tin của mình và các anh em trong nhóm. 

Cậu còn âm thầm gửi tài khoản của Trạch Nhất đầu tiên. Rõ ràng, cậu ta đoán tên mặt lạnh này đang để ý một trong ba chị gái xinh đẹp này.

Vậy là chỉ sau vài thao tác, cả đám đã nhanh chóng có được cách liên lạc của nhau.

Tâm Giao đứng yên lặng lẽ quan sát anh chàng tóc bạch kim. Ánh mắt cô không hề rời khỏi anh. Khóe môi cô khẽ cong lên đầy tự tin.

Cô âm thầm đặt mục tiêu: Phải tán đổ anh chàng đẹp trai này bằng mọi giá!

Nhưng cô đâu biết rằng... thật ra, Trạch Nhất đã lưu số cô từ rất lâu rồi, chỉ là cậu không dám gọi mà thôi.

Và nếu cô để ý kỹ danh sách bạn bè trên Facebook, cô sẽ thấy một cái tên quen thuộc đã nằm yên vị ở đó... từ tận hai năm trước.

6

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout