Chương 15: Hàn gắn



Aurora không biết anh đã thiếp đi từ bao giờ. Sự kiệt sức đã nhấn chìm anh vào một giấc ngủ nặng nề, không mộng mị, sau những giờ phút tra tấn tàn khốc. Anh chỉ biết mình bị đánh thức bởi một cơn đau nhẹ, không phải từ vết thương mới, mà là cảm giác dịu dàng khi có thứ gì đó chạm vào da thịt anh, một sự khác biệt hoàn toàn so với những cái chạm thô bạo của những kẻ cai ngục.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Anh lờ mờ mở mắt ra, tầm nhìn vẫn còn nhòe đi vì mệt mỏi và đau đớn. Ánh sáng lờ mờ của phòng giam khiến mọi thứ đều có vẻ xám xịt, nhưng anh vẫn có thể nhận ra bóng hình đang quỳ xuống bên cạnh giường. Đó là Lysander.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Ma Cà Rồng Thuần Huyết đang cẩn thận băng bó lại những vết thương cho anh. Đôi bàn tay thon dài, những ngón tay lạnh ngắt của hắn di chuyển một cách tỉ mỉ, khác hẳn với sự thô bạo của những tên cai ngục. Hắn dùng một loại vải mềm mại, thoa lên vết cắt sâu trên má anh một thứ thuốc mỡ có mùi thảo mộc dịu nhẹ, rồi nhẹ nhàng quấn băng. Sau đó, hắn tiếp tục với những vết bầm tím trên khuỷu tay và đầu gối, xử lý chúng với sự kiên nhẫn đáng ngạc nhiên. Ánh mắt đỏ thẫm của hắn ta tập trung hoàn toàn vào công việc, một vẻ mặt khó đọc, không còn sự giận dữ hay tổn thương tột cùng như lần cuối họ gặp ở căn phòng sang trọng kia.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Aurora hoàn toàn bất động, quan sát hành động bất ngờ này. Anh không hiểu. Tại sao Lysander lại ở đây? Tại sao hắn lại làm điều này? Sợi dây liên kết giữa họ đã đứt, anh đã thẳng thừng từ bỏ hắn, và hắn đã phản ứng với sự phẫn nộ tột cùng. Vậy mà bây giờ, hắn lại đang chăm sóc cho anh, xoa dịu những vết thương mà chính gia tộc hắn đã gây ra.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Những vằn đen trên cổ và cánh tay phải của Aurora dường như nhói lên một cách tinh tế khi Lysander chạm vào chúng, như thể chúng đang phản ứng với sự hiện diện của hắn, với năng lượng ma cà rồng tỏa ra từ Lysander. Chúng khẽ nhấp nháy một cách mờ ảo, như một dấu hiệu của sự tương tác bí ẩn.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Trong sự im lặng của phòng giam, chỉ có tiếng sột soạt của vải băng và hơi thở đều đặn của Lysander. Aurora không biết phải phản ứng thế nào. Sự mệt mỏi khiến anh không thể nói nên lời, nhưng ngay cả khi có thể, anh cũng không biết phải nói gì. Hành động này của Lysander đã phá vỡ mọi giả định của anh về hắn, về mối quan hệ của họ, và về bản chất của chính Xylos này.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Aurora khẽ hé môi, giọng anh khàn đặc vì kiệt sức và đau đớn, nhưng vẫn mang theo một chút lạnh nhạt, như thể đang nói với chính mình. Anh không cần sự giúp đỡ này. Nó vô nghĩa.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

"...Chúng sẽ không lành lại được đâu... ngày mai chúng sẽ lại chảy máu thôi... ngươi phí công như vậy làm gì..."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Anh khẽ nhắm mắt lại, dựa đầu vào bức tường đá lạnh lẽo của phòng giam. Nhưng thay vì cảm giác cứng ngắc và buốt giá quen thuộc, anh cảm nhận được một sự mềm mại, ấm áp lạ thường lót phía sau lưng. Anh bất ngờ mở mắt, nhận ra đó là một bên cánh dơi của Lysander, đang nhẹ nhàng ôm lấy lưng anh, tạo thành một lớp đệm ngăn cách anh khỏi bức tường lạnh lẽo và cứng cáp của phòng giam. Một sự che chở không lời, không thể giải thích.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Hành động này của Lysander, một kẻ đã bị anh từ chối và phản bội, khiến Aurora hoàn toàn bất ngờ. Đó là một khoảnh khắc dịu dàng không ngờ tới giữa chốn ngục tù khắc nghiệt. Lysander vẫn tiếp tục băng bó cho anh, đôi mắt đỏ thẫm của hắn vẫn tập trung hoàn toàn vào vết thương, không nói một lời. Hắn tỉ mỉ dùng ngón tay vuốt nhẹ lớp băng, đảm bảo nó không quá chặt cũng không quá lỏng. Ánh sáng lờ mờ của phòng giam dường như làm mềm đi những đường nét cứng rắn trên khuôn mặt Ma Cà Rồng Thuần Huyết, tạo nên một hình ảnh kỳ lạ, đầy mâu thuẫn.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Những vằn đen trên cổ và cánh tay phải của Aurora dường như cũng dịu đi một chút, không còn nhói lên dữ dội như trước, như thể chúng đang phản ứng với sự chăm sóc và hơi ấm từ Lysander, với năng lượng ma cà rồng tỏa ra từ hắn. Chúng khẽ nhấp nháy một cách mờ ảo, như một dấu hiệu của sự tương tác bí ẩn, một sợi dây vô hình kết nối hai người.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Trong sự im lặng của phòng giam, chỉ có tiếng sột soạt của vải băng, hơi thở đều đặn của Lysander, và tiếng thút thít nhỏ của những vết thương được xoa dịu. Aurora không biết phải phản ứng thế nào. Sự mệt mỏi khiến anh không thể nói nên lời, nhưng ngay cả khi có thể, anh cũng không biết phải nói gì. Hành động này của Lysander đã phá vỡ mọi giả định của anh về hắn, về mối quan hệ của họ, và về bản chất của chính Xylos này. Nó khiến anh phải tự hỏi, liệu có phải hắn thực sự đang quan tâm đến anh, hay đây chỉ là một sự thể hiện phức tạp của thứ tình cảm "kho báu" mà hắn từng nhắc đến?

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Aurora quay mặt đi khỏi Lysander, cố gắng tìm kiếm sự bình yên trong giấc ngủ. Anh hy vọng những mộng mị sẽ xoa dịu tâm trí anh, kéo anh ra khỏi thực tại khắc nghiệt của căn phòng giam và những cơn đau dai dẳng. Anh nhắm chặt mắt, dồn hết ý chí để chìm vào bóng tối quên lãng, nhưng như thường lệ, giấc ngủ trốn tránh anh khi anh cần nó nhất. Từng tế bào trong cơ thể anh dường như căng cứng, chống lại sự nghỉ ngơi.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Lysander cũng không rời đi. Ma Cà Rồng Thuần Huyết vẫn quỳ đó, bất động, một sự im lặng giằng xé không gian giữa hai người. Không một lời nói, không một âm thanh nào phá vỡ sự tĩnh mịch, chỉ có sự hiện diện nặng nề của hắn và sự từ chối kiên quyết của Aurora. Không khí trong phòng giam như đặc quánh lại bởi những cảm xúc không tên.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Nhưng rồi, Aurora cảm nhận được một sự thay đổi. Một hơi ấm lạnh lẽo, cùng với trọng lượng quen thuộc, tựa vào vai anh. Đó là đầu của Lysander. Hắn ta đã di chuyển, nhẹ nhàng tựa vào vai anh, phá vỡ ranh giới vô hình mà Aurora đã cố gắng thiết lập. Những lọn tóc đen như màn đêm của hắn khẽ chạm vào cổ anh, và anh có thể cảm nhận được hơi thở nhẹ nhàng, đều đặn của Lysander phả vào da thịt. Không có lời nói nào, không có hành động ép buộc, chỉ là một sự tiếp cận thầm lặng, gần như van nài, một sự tìm kiếm kết nối sau tất cả những lời phủ nhận.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Aurora cứng người. Anh không thể tin được. Sau tất cả những gì đã xảy ra, sau những lời anh đã nói, Lysander vẫn ở đây, vẫn tìm kiếm một sự gần gũi nào đó, một cách tuyệt vọng. Cơn đau nhức ở vai trái của anh lại nhói lên, nhưng lần này, nó trộn lẫn với một cảm giác khó tả: sự bất ngờ tột độ, một chút khó chịu khi không gian cá nhân bị xâm phạm, và một chút gì đó khác, khó gọi tên, len lỏi trong trái tim anh. Sự kiệt sức và những vết thương dường như cộng hưởng với hành động này, khiến anh cảm thấy phức tạp hơn bao giờ hết. Những vằn đen trên cơ thể anh vẫn âm ỉ, như đang hấp thụ mọi cảm xúc xung quanh.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Aurora cảm thấy lòng mình nặng trĩu. Sự mệt mỏi cùng cực, đau đớn từ những vết thương chưa kịp lành, và cả sự dằn vặt nội tâm đang đè nén anh đến mức khó thở. Khi Lysander nhẹ nhàng tựa đầu vào vai, một phần trong anh, theo bản năng tự vệ, đã định đẩy hắn ra ngay lập tức, muốn duy trì ranh giới cuối cùng giữa họ. Anh đã định làm vậy, cánh tay anh khẽ nhúc nhích, cơ bắp căng lên báo hiệu một sự phản kháng.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Nhưng trong khoảnh khắc đó, anh lại thôi. Có lẽ là vì sự kiệt sức đã ăn mòn đến tận xương tủy, khiến mọi nỗ lực đều trở nên vô ích. Có lẽ là vì sự thờ ơ đã chai sạn trong anh sau quá nhiều cuộc tra tấn tàn khốc, khiến anh không còn đủ năng lượng để phản ứng. Hoặc có thể, một phần rất nhỏ và khó có thể thừa nhận, là vì sự cô độc đến tận cùng mà anh đang phải gánh chịu, một sự cô độc mà thậm chí một kẻ thù như Lysander cũng có thể tạm thời xoa dịu. Anh chỉ im lặng, để mặc cho Ma Cà Rồng Thuần Huyết tựa vào vai mình, một sự chấp nhận bị động đến lạ lùng.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Sự im lặng giằng xé trong phòng giam kéo dài thêm một lúc. Chỉ có tiếng thở đều đặn của Lysander và tiếng nhỏ giọt đều đặn của nước từ một khe nứt trên trần. Rồi, Aurora cảm nhận được một sự thay đổi khác, một sự bao bọc bất ngờ. Đôi cánh đen khổng lồ của Lysander, thứ từng bị Gia chủ Frostgale nghiền nát và giờ đã lành lặn một cách thần kỳ, từ từ mở rộng. Chúng không phải đang vỗ mạnh để bay, mà nhẹ nhàng bao phủ lấy cả hai người họ, tạo thành một cái kén ấm áp và an toàn lạ lùng trong căn phòng giam lạnh lẽo. Những chiếc lông vũ mềm mại lướt nhẹ trên da anh, mang theo một làn hơi lạnh đặc trưng của ma cà rồng, nhưng không hề đáng sợ, mà lại có vẻ an ủi.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Và rồi, Aurora cảm nhận được mình được kéo lại gần hơn. Anh nằm gọn trong vòng tay của Lysander, được hắn ôm chặt lấy. Hơi thở đều đặn của hắn phả vào tóc anh, và nhịp tim mạnh mẽ của hắn đập đều đặn gần tai anh, một âm thanh trầm ấm lạ lùng. Những vết thương của anh, dù vẫn nhức nhối, dường như được xoa dịu đôi chút bởi hơi ấm và sự bao bọc bất ngờ này. Những vằn đen trên cơ thể anh cũng trở nên tĩnh lặng hơn, không còn nhói lên hay phản ứng dữ dội như trước, như thể chúng cũng đang tìm thấy một trạng thái cân bằng nào đó trong vòng tay của Ma Cà Rồng Thuần Huyết.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Trong khoảnh khắc đó, giữa chốn ngục tù khắc nghiệt của Xylos, Aurora được bao bọc trong một vòng tay không ngờ tới. Đó là một sự an ủi kỳ lạ, đến từ kẻ mà anh đã thẳng thừng từ chối, kẻ mà anh không thể hiểu, và có thể là kẻ thù. Nhưng trong đêm tối, khi mọi thứ khác đều tan biến, chỉ còn lại sự ấm áp lạnh lẽo này.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Những ngày trôi qua trong phòng giam là một chuỗi lặp lại khắc nghiệt của sự tra tấn và bóng tối. Aurora tiếp tục đối mặt với những cuộc tra khảo không ngừng nghỉ từ Gia chủ Nocturne và các tay sai. Đòn roi của chúng trở nên tàn bạo hơn, những lời lẽ hiểm độc hơn, nhưng Aurora vẫn giữ vững sự im lặng kiên định của mình. Anh không hé môi, không một lời van xin, không một tiếng rên rỉ, biến nỗi đau thành một lớp áo giáp vô hình.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Cơ thể anh yếu dần theo thời gian, dường như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào. Làn da anh tái nhợt, xanh xao, những vết thương mới chồng chất lên vết thương cũ, và những vằn đen bí ẩn trên cơ thể anh giờ đây đã lan rộng gần như khắp người, chúng nổi rõ trên nền da nhợt nhạt như một mạng lưới ma quái. Chúng không chỉ đậm màu hơn mà còn có vẻ như đang phát triển một cách đáng sợ, mỗi khi anh chịu đựng một đòn tra tấn mới, chúng lại nhói lên một cách đau đớn, như thể chúng cũng đang cảm nhận được sự giày vò của anh.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Nhưng trong sự khắc nghiệt đó, một sự lặp lại khác cũng diễn ra. Aurora để ý rằng, Lysander đến đây mỗi tối. Sau mỗi cuộc tra tấn, khi căn phòng giam chìm vào bóng tối và sự im lặng, hắn lại xuất hiện. Không một lời nói, không một âm thanh, Ma Cà Rồng Thuần Huyết sẽ lặng lẽ bước vào, cẩn thận băng bó những vết thương mới cho anh. Hắn sẽ nhẹ nhàng tựa đầu vào vai anh, đôi cánh đen khổng lồ bao bọc lấy cả hai, tạo thành một không gian an toàn tạm thời giữa chốn ngục tù.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Sự hiện diện thầm lặng này của Lysander trở thành một nghi thức, một phần của vòng tuần hoàn đau khổ và an ủi kỳ lạ. Aurora không hiểu động cơ của hắn. Hắn không nói gì, không yêu cầu gì, chỉ lặng lẽ chăm sóc và ở bên anh trong những giờ phút tăm tối nhất. Anh không từ chối sự giúp đỡ của hắn nữa, nhưng cũng không tìm cách giao tiếp. Anh chỉ chấp nhận sự hiện diện của hắn, như một sự nghỉ ngơi tạm thời giữa những cơn bão triền miên. Mối quan hệ giữa họ, không được định nghĩa bằng lời nói hay hành động rõ ràng, cứ thế lớn dần trong sự im lặng và những vết thương.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout