Begin Again
Con thỏ lợn đầu thai từ kiếp trước
<<
Bén duyên với fast food
Ngáo ngơ
Đẳng cấp 'boyband toàn trường'
Tình cảm gây đổ nước mũi
Thần hồn nát thần tính
Sống chết mặc bay
Mê mệt
Chậm chân là mất phần
Test nhân phẩm
Khoảnh khắc thanh xuân đáng nhớ
Nữ phụ ngôn tình bất đắc dĩ
Đảo ngược tình thế
Muốn bùng cháy
Con thỏ lợn đầu thai từ kiếp trước
Tên đầu cua lấc cấc
Giải thoát cho cái mũi
Lời cứu cánh đúng lúc
Không có tình bạn giữa nam và nữ
Thà mua thừa còn hơn bỏ sót
Tiếng lòng bị dồn nén lâu nay
Muốn hẹn hò thật hả?
Bị dắt mũi
Người tàn ác thường sống thảnh thơi
Người hùng mang cái ‘ngông’ của riêng mình
Trời sinh một cặp
Trời tính không bằng Kiên tính
Âm thầm bước vào ký ức của nhau
Không làm bạn nhậu mà muốn làm bạn đời
Hoài ♥ Kiên
Chà đạp lên tấm lòng của cô ấy
Sự đối lập giữa rung động và xúc động
Tìm cách làm lành
Không ai thay thế được em
Đấu tranh tâm lý kịch liệt
Liều mạng
Đừng để huynh chịu lạnh một cách vô ích
Lương tâm trỗi dậy của tên tư bản bóc lột
Thấp thỏm không yên
Không có lửa làm sao có khói
Lời buộc tội nghiệt ngã
Mất kiểm soát
Sự dịu dàng cuối cùng theo con tim mách bảo
Con mắt thứ ba
Nắm được thóp
Hành động vô tình
Lời chưa nói, vật chưa trao…
Thanh xuân ùa về
Trái tim đánh rơi một nhịp
Đã lâu không gặp nhưng vẫn còn yêu
Ai cũng từng có một mùa hạ để nhớ
Đi cùng người yêu trên xe
Bọn tớ sắp tìm hiểu nhau
Tiền đâu mà cưới anh đây
‘Lời tỏ tình’ bất đắc dĩ
Ai rồi cũng sẽ thích cô ấy
Trà sữa đậm vị như tình đầu đậm sâu
Hẹn duyên với trà sữa
Thích cậu từ năm này sang năm khác
Ngoại lệ của em
Chạm tay vào hạnh phúc
Ngoại truyện 1: Chàng trai xứng đáng được tin tưởng
Ngoại truyện 2: Vết thương chưa kịp lành
Ý đồ riêng tư với một chiếc váy…
Khởi đầu trận chiến thầm lặng
Cú đánh úp bất ngờ
Muốn gặp cậu nhiều hơn
Ghen tuông
Mày thích thì tao chiều
Lần đầu nhắn tin
Cướp mất trái tim
Lời thổ lộ ‘cảm lạnh’
Mượn tay áo, trả lại tim ai
Bí mật được gửi gắm
Khay cơm nguội nhưng trái tim ấm
Dắt Mai Thu như dắt bò
Nhạy cảm trước những điều nhỏ bé
Có người hãm hại
Bản đối thoại giữa tâm hồn và cảm xúc
Đóa hoa hé nở giữa đêm hội
Bóng tối ngoài tầm kiểm soát
Bùng nổ cảm xúc
Định mệnh đã sắp đặt
Âm mưu sau ánh đèn sân khấu
Bóng tối trong lòng người
Cơn đau hành hạ
Khoảnh khắc lãng mạn
Cuộc hẹn bí mật
Gió biết cách để người ta nhớ lâu nhất
Chơi xong thì bỏ
>>
Sáng hôm sau, Kiên vừa dựng xe trước quán ăn gần trường thì đã thấy Hoài ngồi sẵn ở bàn trong góc, khuôn mặt hơi nhăn lại vì đói, tay chống cằm như đang đếm từng giây chờ đợi. Mái tóc cô xõa xuống vai, gương mặt lộ rõ vẻ sốt ruột vì cái bụng đang réo inh ỏi.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Kiên bước vào, liếc qua chiếc đồng hồ đang đeo trên tay rồi nhìn cô cười khẽ: “Chậc, hôm nay mọt sách dậy sớm không phải để học bài mà là để hẹn tôi ra đây ăn sáng sao?”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Hoài đưa tay lên chống cắm rồi nói: “Thôi nào, mời cậu đi ăn coi như cảm ơn lần trước giúp tôi trốn thoát khỏi vụ ẩu đả kia.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Được đấy!” Hắn cười tươi, ngồi vào chỗ đối diện cô.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Hoài chỉ tay xuống bàn, giọng có chút sốt sắng: “Gọi đồ ăn cho cậu rồi nè, mau ăn đi.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Bún ở đây trông hấp dẫn quá.” Hắn gật gù, rồi không chờ thêm, liền cầm đũa lên thưởng thức món bún bò Huế bốc hơi nghi ngút, đầy ắp thịt và chả.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Giữa lúc đang mải mê tận hưởng trọn vẹn hương vị bún cay nồng, Hoài bỗng nghiêng đầu nhìn kỹ mặt hắn, nhíu mày:“Sao mặt cậu lại có một vết thâm ở xương quai hàm thế kia?”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“À, vừa đi đánh nhau hôm qua.” Kiên thản nhiên trả lời như thể đó là chuyện thường tình.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Lại còn có vụ đánh nhau nào nữa hả?”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Hôm qua là tôi kháng cự cùng đồng bọn chứ không phải tự dưng xông vào đánh người khác. Cũng hơi đau một chút, nhưng quen rồi. Mà thực ra đánh thắng cũng vui đấy.” Giọng hắn đầy tự hào như thể đang kể một chiến công oanh liệt.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Hoài buông đũa, khoanh tay ra vẻ bà cụ non: “Chẳng thấy hăng hái học bài mà suốt ngày hăng hái đi đánh nhau.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Cậu là mẹ tôi đấy hả? Ở nhà nghe phụ huynh phàn nàn đã đủ mệt rồi, đến đây ăn thì lại đến lượt cậu.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Được rồi, không nói nữa. Mau ăn đi.” Cô chậc lưỡi, đành chịu thua.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Kiên cắm cúi ăn sạch gần hết tô bún. Khi ngẩng đầu lên, hắn thấy Hoài vẫn đang chăm chú xem menu. “Tôi no rồi, không cần gọi thêm nữa đâu.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Tôi vẫn chưa no mà, đang nghĩ xem nên gọi thêm món gì?” Cô hồn nhiên nói, mắt vẫn không rời tờ thực đơn.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Khi thấy đám học sinh trường mình tấp nập đang đi ngang qua, mặt Kiên có chút bối rối: “Này, không còn thời gian nữa đâu, sắp muộn học rồi, chỉ còn vài phút nữa là đóng cổng trường đấy.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Không sao đâu. Mà mọi khi cậu vẫn đi muộn thường xuyên đấy thôi, sao hôm nay vội vàng thế?”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Tôi thì chẳng vấn đề gì, chỉ có điều là hôm nay cậu không định làm học sinh gương mẫu nữa à?”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Tôi có cách để chống chế mà.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Đúng lúc đó, cô chủ quán bê ra một đĩa dạ dày lợn nóng hổi, mỉm cười: “Cô tặng thêm cho hai thanh niên sáng sớm ra mở hàng ở quán cô một đĩa dạ dày nhé.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Dạ, cháu cảm ơn cô ạ.” Hoài nhận lấy đĩa thức ăn, cười toe toét vì được ăn miễn phí rồi có vẻ trầm trồ:“Ôi, dạ dày của con lợn này to thật!”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Chẳng xi nhê gì đâu.” Kiên đáp, mắt lấp lánh tinh nghịch.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Thế nào mới gọi là to?” Hoài thắc mắc, miệng vẫn nhai liên tục.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Tôi nghĩ chắc nó vẫn chưa to bằng dạ dày của cậu đâu.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Dạ dày tôi to thì sao? Chỉ cần được ăn ngon là thích rồi.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Cậu ăn phồng mồm phồng mũi lên, nhìn hai cái má núng nính như con lợn, còn dạ dày của cậu biết đâu lại to hơn con lợn.” Kiên trêu, mắt ánh lên vẻ khoái chí.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Xùy, cậu có thấy con lợn nào vừa thông minh vừa xinh đẹp như tôi không?”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Dạ dày như con lợn, lúc ăn mũi cũng hếch lên như con lợn, nhưng cặp răng cửa thì giống con thỏ… chắc cậu là một con thỏ lợn đầu thai từ kiếp trước?”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Cậu muốn nói sao cũng được, miễn là tôi đánh chén no say để còn có sức đi học.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Sau khi no nê, Kiên lại liếc đồng hồ lần nữa, giật mình vì thấy đã muộn. Hắn đứng bật dậy, phủi tay rồi quay sang nhìn cô vẫn đang nhẩn nha uống nước ngay sau lưng mình: “Ăn no xong rồi tính ngồi chễm chệ trên yên sau ở xe tôi hả?”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Người mời cậu đi ăn đã ăn no rồi thì xứng đáng được cậu đèo đến trường.” Hoài coi điều đó là hiển nhiên nên vẫn ngồi lì trên yên xe hắn, mặc kệ ánh mắt không mấy chào đón hắn dành cho mình.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Sáng nay tôi đi Grab đến.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Cũng biết toan tính đấy chứ.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Hihi, cho cậu cơ hội thể hiện sự ga-lăng thôi mà.”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Sau khi chở Hoài đến trước cổng trường thì Kiên gửi xe đạp ở một nơi sát vách với trường học.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Này, cậu định làm gì mà cứ thấp thỏm, ngó nghiêng xung quanh vậy Kiên?”
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Giờ này cổng chính đóng rồi, đành trèo cổng sau thôi.” Hắn thì thầm vào tai cô, mắt đảo quanh như đang tính toán đường thoát.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
“Không cần đâu, cậu cứ đường đường chính chính đi theo tôi là được.” Cô cười khẽ rồi nháy mắt đầy bí hiểm với hắn.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Kiên hơi do dự, nhưng cuối cùng vẫn lẽo đẽo theo sau. Trước ánh mắt ngỡ ngàng của hắn, Hoài thản nhiên đẩy cánh cổng chính hé mở rồi bước vào trường, nhẹ nhàng như đi dạo trong công viên.
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!
Bình luận
Chưa có bình luận