Hai người tay trong tay dạo bước trên con phố rực rỡ ánh đèn, tiếng xe cộ ồn ào không làm giảm đi sự vui vẻ và thư thái trong lòng họ. Họ chọn một quán hải sản ven sông với không gian thoáng đãng, tiếng sóng vỗ nhẹ vào bờ và hương vị mặn mòi của mùi bể cá sống trong nhà hàng .
Bàn ăn nhanh chóng được lấp đầy bởi những món hải sản tươi ngon: nghêu hấp sả thơm lừng, tôm nướng muối ớt cay nồng, mực một nắng nướng giòn tan... Tiếng cụng ly "chúc mừng" vang lên giữa tiếng cười nói rôm rả của thực khách. Ánh mắt Thiên An ánh lên vẻ hạnh phúc và tự hào khi kể về những suy nghĩ và lo lắng của mình trong quá trình điều tra. Cô say sưa chia sẻ những khoảnh khắc căng thẳng, những giây phút hồi hộp và cả niềm vui vỡ òa khi mọi chuyện cuối cùng cũng có một kết thúc tốt đẹp. Lãng Phong ân cần lắng nghe, ánh mắt anh dịu dàng và đầy trìu mến. Thỉnh thoảng, anh lại đưa ra những lời trêu chọc nhẹ nhàng, khiến Thiên An càng thêm rạng rỡ và vui vẻ.
Bữa tối diễn ra trong không khí ấm cúng và lãng mạn. Ánh đèn vàng dịu nhẹ chiếu xuống gương mặt rạng rỡ của Thiên An và nụ cười hiền hậu của Lãng Phong. Họ không chỉ ăn mừng thành công của "phi vụ" đầu tiên mà còn tận hưởng những khoảnh khắc bình dị và hạnh phúc bên nhau.
Sau bữa ăn, cả hai cùng nhau dạo bước dọc bờ sông, ngắm nhìn những ánh đèn lung linh của thành phố về đêm. Thiên An khẽ tựa đầu vào vai Lãng Phong, cảm nhận sự bình yên và ấm áp lan tỏa trong lòng. Đôi mắt cô lấp lánh niềm vui và sự mãn nguyện, nụ cười rạng rỡ không tắt trên môi. Làn gió mát rượi từ sông thổi vào, mang theo hương vị mặn mòi của biển cả và sự thư thái của một đêm Sài Gòn yên bình. Dưới ánh đèn neon lung linh, Sài Gòn hiện lên thật hoa lệ và quyến rũ. Những tòa nhà cao tầng sừng sững, những con đường tấp nập xe cộ, những dòng người hối hả... tất cả tạo nên một bức tranh sống động và đầy màu sắc. Nhưng trong khoảnh khắc này, Lãng Phong và Thiên An dường như tách biệt khỏi sự ồn ào náo nhiệt ấy. Họ chìm đắm trong thế giới riêng của hai người, nơi chỉ có tình yêu và sự thấu hiểu.
Lãng Phong khẽ siết nhẹ tay Thiên An, ánh mắt anh dịu dàng ngắm nhìn cô. Anh biết rằng, dù phía trước còn nhiều thử thách, nhưng chỉ cần có nhau, họ sẽ cùng nhau vượt qua tất cả. Đêm nay, họ muốn tận hưởng trọn vẹn niềm vui nhỏ bé này, một dấu ấn ngọt ngào cho sự khởi đầu đầy bất ngờ của "sự nghiệp" thám tử của mình.
Tối hôm đó, khi chiếc đồng hồ trên tường điểm gần nửa đêm, Lãng Phong và Thiên An mới trở về căn hộ nhỏ. Chút men bia dìu dịu từ bữa tối ăn mừng vẫn còn vương trên đôi má ửng hồng của cả hai, tạo nên một vẻ đáng yêu và thư thái. Cả hai cùng thả mình xuống chiếc sofa quen thuộc trong phòng khách, tiếng thở nhẹ nhàng hòa lẫn vào không gian tĩnh lặng.
Thiên An khẽ tựa đầu vào vai Lãng Phong, cảm nhận hơi ấm quen thuộc lan tỏa. Ánh mắt cô vẫn còn ánh lên chút lấp lánh của niềm vui sau một buổi tối đáng nhớ. Cô khẽ mỉm cười, nhớ lại những khoảnh khắc họ cùng nhau phá án "bất đắc dĩ" và cả những giây phút lãng mạn bên bờ sông.
Lãng Phong vòng tay ôm nhẹ lấy Thiên An, khẽ vuốt nhẹ mái tóc mềm mại của cô. Anh cúi xuống, đặt một nụ hôn dịu dàng lên trán cô, cảm nhận được hơi thở ấm áp phả vào da mình. Anh không nói gì, chỉ im lặng tận hưởng sự gần gũi và bình yên bên cạnh người con gái mình yêu.
Không gian dường như lắng đọng lại, chỉ còn tiếng thở đều đặn của cả hai và ánh đèn vàng dịu nhẹ hắt ra từ chiếc đèn ngủ. Chút men bia khiến cả hai cảm thấy mơ màng và thư thái, mọi lo lắng dường như tan biến hết. Họ chỉ muốn tận hưởng trọn vẹn khoảnh khắc êm đềm này, sau một ngày dài đầy những cung bậc cảm xúc. Có lẽ, chẳng bao lâu nữa, cả hai sẽ chìm vào giấc ngủ say, mang theo những dư âm ngọt ngào của một ngày thành công và hạnh phúc.
Sau những giây phút yên bình trên sofa, Lãng Phong khẽ ngước mặt Thiên An lên, ánh mắt anh ánh lên vẻ dịu dàng. Anh nhẹ nhàng vuốt ve gò má ửng hồng của cô, rồi từ từ cúi xuống, trao cho cô một nụ hôn sâu lắng và ngọt ngào.
Nụ hôn ban đầu nhẹ nhàng, thăm dò, rồi dần trở nên nồng nàn và say đắm hơn. Cả hai như quên hết mọi mệt mỏi của một ngày dài, chỉ còn cảm nhận được hơi thở ấm áp và nhịp tim rộn ràng của đối phương. Bàn tay Lãng Phong khẽ luồn vào mái tóc mềm mại của Thiên An, còn tay cô nhẹ nhàng ôm lấy cổ anh.
Khi nụ hôn kết thúc, cả hai vẫn tựa trán vào nhau, hơi thở có chút gấp gáp. Ánh mắt họ trao nhau đầy yêu thương và trân quý. Lãng Phong khẽ thì thầm vào tai Thiên An: "Đây là phần thưởng cho cô thám tử tập sự của anh..."
Rồi anh nhẹ nhàng bế bổng Thiên An lên tay, chậm rãi bước về phía phòng ngủ, nơi những yêu thương sẽ tiếp tục được trao đi một cách nồng nàn và say đắm hơn.
Trong lúc Lãng Phong đang dịu dàng đặt cô xuống giường, Thiên An khẽ mỉm cười ngượng ngùng, ánh mắt liếc nhanh về phía phòng khách. "Anh... hình như hôm qua em... đá cái gì đó xuống gầm ghế sofa thì phải..." Cô nói nhỏ, giọng hơi lí nhí nhưng khuôn mặt lại ửng hồng. Lãng Phong nhìn theo ánh mắt cô, rồi khẽ bật cười, hiểu ý. Anh dịu dàng xoa đầu cô: "Để anh." Rồi anh bước ra phòng khách, cúi xuống nhặt chiếc durex vẫn còn nguyên vẹn. Anh cầm nó trên tay, khẽ nhướng mày trêu chọc khi trở lại phòng ngủ. Thiên An chỉ biết vùi mặt vào gối, xấu hổ nhưng trong lòng lại cảm thấy ấm áp.
Sau khi Lãng Phong trở lại phòng ngủ với "người bạn nhỏ" trên tay, anh sẽ trao cho Thiên An một ánh nhìn đầy yêu thương và ân cần. Có lẽ anh sẽ thì thầm những lời ngọt ngào vào tai cô, khơi gợi lại những cảm xúc nồng nàn của đêm nay…
Lãng Phong tắm xong, mái tóc anh vẫn còn hơi ẩm và vài giọt nước lấp lánh trên hàng mi. Anh nhẹ nhàng bước ra khỏi phòng tắm, lặng lẽ tiến đến phía sau Thiên An đang đứng ngắm mình trong gương. Vòng tay ấm áp của anh ôm trọn lấy eo cô từ phía sau, kéo cô sát vào lòng anh.
Anh khẽ cúi xuống, đặt một nụ hôn dịu dàng lên má Thiên An, nơi vẫn còn ửng hồng. Anh định bụng sẽ bất ngờ ôm lấy cô, nhưng khi nhìn thấy ánh mắt cô trong gương đã phản chiếu hình ảnh anh, ý định trêu chọc tan biến, thay vào đó là một nụ cười hiền hậu và ánh mắt đầy yêu thương nhìn vào gương, chạm vào ánh mắt thiên an.
"Ngắm gì mà say sưa thế em?" anh khẽ thì thầm vào tai An, giọng trầm ấm và đầy yêu thương. Hơi thở ấm áp của anh phả vào vành tai cô, mang theo một chút hương thơm dịu nhẹ của sữa tắm
Lãng Phong khẽ siết chặt vòng tay ôm Thiên An, rồi nhẹ nhàng nhấc bổng cô lên. Anh bước từng bước chậm rãi về phía chiếc giường êm ái, vẫn giữ nguyên tư thế ôm trọn cơ thể mềm mại của cô trong vòng tay. Anh đặt cô xuống giường một cách âu yếm, như thể đang đặt một món quà vô giá. Ánh mắt anh dịu dàng ngắm nhìn khuôn mặt xinh đẹp và thư thái của Thiên An, một nụ cười yêu thương nở trên môi anh.
Lãng Phong cúi xuống, trao cho Thiên An một nụ hôn nhẹ nhàng và ngọt ngào lên đôi môi mềm mại. Anh giữ nụ hôn ấy một khoảnh khắc, truyền vào đó tất cả sự yêu thương và dịu dàng của mình.
Bình luận
Chưa có bình luận