Xác nhận thông tin



Trong đầu anh, những hình ảnh và thông tin thu thập được trong ngày cứ lần lượt hiện ra. Cô Thuỷ, ngôi nhà nhỏ ấm áp, những bức ảnh cũ kỹ của Nguyễn Thị Trang và ba cô bé, cái tên Nguyễn Văn Minh... Tất cả như những mảnh ghép rời rạc của một bức tranh lớn mà anh đang cố gắng hoàn thiện. 

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Anh suy nghĩ về những khó khăn mà hai bố con Trang đã trải qua, về sự trùng hợp kỳ lạ với những thông tin mà chị Ngọc đã cung cấp. Liệu Nguyễn Thị Trang có thực sự là con gái của chị Ngọc, người mà cô đã phải bỏ lại hai mươi năm trước. Và nếu đúng như vậy, tại sao anh Minh lại giấu kín chuyện này. Còn điều gì mà họ chưa biết.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Lãng Phong rít thêm một hơi thuốc, khói trắng tan nhanh trong màn đêm. Anh cảm thấy một sự thôi thúc mạnh mẽ phải tìm ra sự thật, không chỉ vì lời hứa với chị Ngọc mà còn vì chính sự tò mò và lòng trắc ẩn trong anh. Anh cần phải có thêm bằng chứng xác thực để có thể giúp chị Ngọc tìm lại được con gái của mình. Anh tự nhủ, ngày mai họ sẽ phải đến địa chỉ khu trọ cũ và tìm hiểu thêm thông tin về Nguyễn Văn Minh

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Lãng Phong vẫn ngồi lặng lẽ trên ban công, ánh mắt đăm chiêu nhìn về phía biển đêm tĩnh lặng. Bất chợt, cánh cửa phòng ngủ khẽ mở, và Thiên An bước ra. Cô khoác trên mình chiếc váy ngủ lụa mỏng manh, màu xanh ngọc bích, khẽ bay bổng theo làn gió nhẹ. Chất liệu mềm mại ôm sát những đường cong quyến rũ của cơ thể cô, lấp ló sau lớp vải mỏng là làn da trắng mịn. Mái tóc đen dài xõa ngang vai, vài sợi khẽ chạm vào bờ vai trần gợi cảm.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Thiên An từ từ tiến lại gần Lãng Phong, im lặng và nhẹ nhàng như một chú mèo, cô ngồi xuống chiếc ghế bên cạnh anh. Không gian yên tĩnh chỉ còn tiếng sóng biển rì rào và tiếng thở nhẹ nhàng của cả hai. 

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Một lúc sau, Thiên An khẽ cất tiếng, giọng nói mềm mại như một làn gió thoảng: "Anh đang nghĩ gì vậy, anh Phong?"

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Anh nhìn An cười hiền ''Anh nghĩ đến em..." Nghe Lãng Phong nói vậy, Thiên An khẽ mỉm cười. Khuôn mặt cô ửng lên một chút hồng nhẹ trong ánh trăng mờ ảo. Đôi mắt cô ánh lên vẻ dịu dàng và yêu thương khi nhìn sang anh. Cô đặt bàn tay mình lên tay Lãng Phong đang đặt trên thành ghế, khẽ siết nhẹ. "Vậy anh đang nghĩ gì về em vậy?" cô hỏi, giọng vẫn rất nhỏ, như sợ làm vỡ tan sự tĩnh lặng của đêm khuya. Phong nói tiếp

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

“Không biết là em có thể ngồi qua đây với anh không?" Rồi vỗ nhẹ bàn tay anh lên đùi mình.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Nghe Lãng Phong ngỏ lời, Thiên An hơi ngượng ngùng, nhưng trong lòng lại cảm thấy một niềm vui ngọt ngào. Cô nhìn anh, ánh mắt thoáng chút e dè nhưng cũng đầy trìu mến. Rồi không nói gì, cô nhẹ nhàng đứng dậy, bước đến ngồi vào lòng Lãng Phong. Cô vòng tay ôm lấy cổ anh, tựa đầu vào vai anh, cảm nhận hơi ấm quen thuộc và mùi thuốc lá nhè nhẹ phảng phất. Chiếc váy ngủ lụa mềm mại trượt trên da anh, tạo nên một cảm giác vừa gần gũi vừa gợi cảm.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Lãng Phong siết nhẹ vòng tay ôm lấy Thiên An, cảm nhận sự mềm mại và ấm áp từ cơ thể cô. Anh cúi xuống, đặt một nụ hôn dịu dàng lên vầng trán mịn màng của cô. Cả hai cùng nhau im lặng nhìn xuống khu resort lung linh trong ánh đèn đêm. Từ trên cao, những ánh đèn vàng, trắng đan xen nhau, vẽ nên một bức tranh huyền ảo và yên bình. Hồ bơi rộng lớn phản chiếu ánh trăng mờ ảo, những hàng cây xanh được chiếu sáng hắt bóng xuống lối đi. Thỉnh thoảng, một vài cặp đôi vẫn còn ngồi trò chuyện ở những chiếc bàn ngoài trời. Không gian tĩnh lặng, chỉ có tiếng gió nhẹ thổi qua những tán cây và tiếng sóng biển rì rào từ xa vọng lại. Trong vòng tay Lãng Phong, Thiên An cảm thấy an yên và hạnh phúc, mọi lo toan của một ngày dài dường như tan biến hết.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Sáng hôm sau, ánh bình minh rực rỡ chiếu rọi khắp Vũng Tàu. Bầu trời trong xanh không một gợn mây, những tia nắng vàng dịu dàng len lỏi qua khe cửa sổ, đánh thức cả thành phố biển đang còn ngái ngủ. Tiếng sóng biển rì rào vọng về từ xa, hòa cùng tiếng chim hót líu lo trên những hàng cây bàng biển xanh mát.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Tại nhà hàng của resort, Lãng Phong và Thiên An đang thưởng thức bữa sáng. Hương thơm của cà phê và bánh mì nướng lan tỏa trong không khí. Cả hai vừa ăn vừa trao đổi về kế hoạch trong ngày, dự định sẽ đến khu nhà trọ cũ để tìm hiểu thêm thông tin về Nguyễn Văn Minh.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bất chợt, điện thoại của Lãng Phong reo lên. Anh nhìn vào màn hình, thấy tên chị Ngọc - Thân Chủ. "Chắc chị ấy đã xem ảnh rồi," anh nói nhỏ với Thiên An rồi nhấc máy.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

"Alo, chị Ngọc ạ?"

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Đầu dây bên kia im lặng một vài giây, rồi một giọng nói nghẹn ngào vang lên, xen lẫn những tiếng nấc nghẹn.  ''Phong ơi... Đúng rồi em... Đúng là anh ấy... Bạn trai chị năm xưa..." Tiếng khóc nấc ngày càng lớn, nghẹn ứ trong cổ họng chị Ngọc.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Lãng Phong nhanh chóng bật loa ngoài, để Thiên An có thể nghe rõ cuộc trò chuyện. Cả hai im lặng lắng nghe tiếng khóc đau khổ của Ngọc, cảm nhận được nỗi xúc động và những ký ức dồn nén bao nhiêu năm qua đang vỡ òa trong chị. Thiên An khẽ nắm lấy tay Lãng Phong, ánh mắt cả hai đều chứa đựng sự đồng cảm và quyết tâm giúp đỡ chị ấy tìm lại được con gái.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Cuộc điện thoại kết thúc với những lời cảm ơn nghẹn ngào từ Ngọc và lời hứa của Lãng Phong sẽ tiếp tục điều tra. Thiên An lặng lẽ rút tay mình khỏi tay Lãng Phong, ánh mắt nhìn xa xăm. Vẻ mặt hí hửng, tự hào vì đã tìm ra manh mối đúng đắn ban nãy đã hoàn toàn biến mất. Thay vào đó là một nỗi buồn man mác và sự đồng cảm sâu sắc với chị Ngọc. Tiếng khóc nấc nghẹn của người phụ nữ ấy vẫn còn văng vẳng bên tai cô.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Thiên An nhận ra rằng, đây không chỉ là một vụ việc để họ chứng minh khả năng của mình, mà còn là câu chuyện về một người mẹ đã phải chịu đựng nỗi đau mất con suốt hai mươi năm trời. Sự thật mà họ đang tìm kiếm có thể sẽ mang lại niềm vui, nhưng cũng có thể khơi lại những vết thương lòng sâu sắc. Niềm vui ban đầu vì đã đi đúng hướng giờ đây nhường chỗ cho sự trăn trở và quyết tâm phải làm sáng tỏ mọi chuyện một cách thận trọng và thấu đáo nhất.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Lãng Phong im lặng suy nghĩ một lát, rồi quay sang nhìn Thiên An, giọng anh trầm xuống nhưng vẫn mang theo sự động viên: "Bây giờ em tổng hợp lại tất cả các manh mối mà chúng ta đã có được đi, An." Anh nháy mắt tinh nghịch với cô, cố gắng xua tan đi bầu không khí nặng nề vừa bao trùm.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Thiên An nhìn Lãng Phong, hiểu được ý anh. Cô khẽ mỉm cười, gật đầu. Vẻ buồn bã trên khuôn mặt cô dần tan biến, thay vào đó là sự tập trung và quyết tâm. Cô mở cuốn sổ tay nhỏ của mình, lướt nhanh qua những trang ghi chép chi tiết. "Vâng ạ," cô nói, giọng đã tươi tỉnh hơn nhiều. "Chúng ta đã xác nhận được tên của bạn trai cũ chị Ngọc là Nguyễn Văn Minh, và người trong ảnh chính là anh ấy. Chúng ta cũng biết được anh Minh có một cô con gái tên Nguyễn Thị Trang, khoảng hơn hai mươi tuổi, và hoàn cảnh hai bố con khá khó khăn. Địa chỉ hiện tại của họ thì chúng ta chưa có, nhưng chúng ta đã có địa chỉ phòng trọ cũ..." Cô dừng lại một chút, suy nghĩ. "Và cô Thuỷ, cô giáo cũ của Trang, có vẻ rất quý mến hai bố con họ." Thiên An nhìn Lãng Phong, chờ đợi ý kiến của anh. Sự nhiệt tình và tinh thần làm việc của cô đã trở lại, nhưng trong ánh mắt vẫn còn ẩn chứa một chút suy tư về câu chuyện buồn của Ngọc

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Lãng Phong trầm ngâm một lúc, khẽ gõ ngón tay lên mặt bàn. "Hôm qua chúng ta đã hỏi rất nhiều thứ, nhưng hình như vẫn còn một chi tiết quan trọng mà chúng ta bỏ sót, anh nói, mắt nhìn xa xăm. "Chúng ta chưa hỏi cô giáo Thuỷ là Nguyễn Thị Trang học trường nào."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Nghe vậy, Thiên An liền vội vàng cầm lấy điện thoại, định gọi ngay cho cô Thuỷ. Nhưng Lãng Phong đã nhanh chóng đặt tay lên tay cô, ngăn lại. "Từ từ đã nào, em yêu," anh nói, giọng nhẹ nhàng nhưng kiên quyết. "Chúng ta vừa mới gặp cô ấy hôm qua, bây giờ lại gọi điện hỏi ngay thì có vẻ hơi vội vàng và dễ khiến cô ấy nghi ngờ. Chúng ta cần phải tiếp cận một cách tự nhiên hơn."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Anh suy nghĩ một lát rồi tiếp tục: "Hay là như vầy đi. Sáng nay em đến nhà cô Thuỷ một lần nữa, vờ là muốn hỏi thăm thêm về tình hình của cô ấy, rồi khéo léo hỏi dò xem ngoài tên trường ra, cô còn nhớ thêm thông tin gì về Trang không. Có thể là sở thích, bạn bè thân thiết, hoặc bất kỳ điều gì có thể giúp chúng ta tìm được cô bé."

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Lãng Phong nhìn Thiên An, rồi nói tiếp: "Còn anh, anh sẽ quay lại khu nhà trọ cũ. Hôm qua anh đã để ý thấy chỗ giữ trẻ của cô Sáu ở cuối dãy. Anh sẽ thử tìm hiểu xem liệu có ai ở đó còn nhớ đến hai bố con anh Minh không. Biết đâu chúng ta lại có thêm manh mối nào đó." Anh nháy mắt với Thiên An, thể hiện sự tin tưởng vào kế hoạch của mình.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout