Chiến đấu



Nhìn bảng giao diện xuất hiện trước mắt tất cả mọi người, Lyrish thầm lùi lại một bước chạm lưng với Chu Tây, sau đó mỉm cười nói với cô bé: “Có lẽ thế, dù sao thì bọn anh cũng chỉ là người mới mà thôi.” 

Chỉ vừa mới nói xong thì bốn người còn lại đều tản đi, ăn ý lựa chọn đối thủ của mình.

Chỉ có Chu Tây là vẫn ở lại, cậu liếc nhìn phía sau một cái rồi giễu cợt: “Cứ tự nhiên mà phát huy, cho cậu chút không gian làm quen.”

“Anh không tính ra tay? Nếu bọn họ cần anh giúp đỡ thì sao?” Bất bình nói, Lyrish vươn mắt nhìn về phía những người khác đang nhắm tới, có chút lo lắng khiến cậu khó mà tập trung. 

“Không chết được, mà tôi lại rất yếu ớt, không thể ra sức bảo vệ tất cả mọi người.” Chu Tây nhếch môi cười và nói, xung quanh cả hai dần dựng thành những bức tường màu nâu trong suốt.
 
Ở nơi xa, Dian không lập tức tiếp cận mục tiêu của mình mà ngồi xuống rồi hạ thấp hai tay, Hana từ cuối đội hình bật mình lên như tên, chân đạp mạnh vào lòng bàn tay Dian. 

Một lực đẩy mạnh mẽ giúp cô bắn vọt lên không. Chân cô chạm nhẹ vào lưng chú Trương như một bàn đạp, rồi tiếp tục vọt lên cao. Thanh kiếm trong tay chộp lấy ánh mặt trời, lóe lên một tia sáng chói chang.

Bên kia, đối diện với khuôn mặt tối tăm ở phía trước, Nhạc tung một nắm đấm về phía Phạm, lại bị y nghiêng người tránh được. 

Phạm nhanh nhẹn, hai tay như rắn cuốn khóa chặt nắm đấm của Nhạc. Chưa dừng lại, ý tung thêm một cú hất văng cằm Nhạc. Trong tích tắc mất thăng bằng, Phạm buông một tay, nắm đấm còn lại đâm thẳng như búa tạ vào bụng đối thủ.

Nhạc theo quán tính gập người về phía trước vì dư chấn của cú đánh, sau đó anh bất ngờ cảm nhận được có ai đó vừa nhảy lên vai của mình khiến anh khụy gối xuống đất, vừa nhìn lên đã bắt gặp một cước đá từ trên cao xuống của Phạm.

Anh nhanh chóng trượt qua bên cạnh, đồng thời nghe được tiếng keng chói tai do kim loại va chạm tạo thành. 

Hana giơ cao thanh kiếm trong tay, lưỡi kiếm sắc bén mạnh mẽ loé lên tia sáng chói mắt chém một đường về phía đầu đỏ, tiếng keng vang dội kéo theo tàn lửa do ma sát kim loại tạo thành, chỉ cảm thấy cả lòng bàn tay tê rần lên đến cả hai vai vì chấn động, vậy mà lại bị đầu đỏ suýt soát dùng móng vuốt sắc nhọn của bản thân chặn đứng đòn đánh.

Hana dồn lực đè xuống khiến đầu đỏ nghiến răng ken két chống đỡ, chợt cơ bắp vốn đang căng cứng đột nhiên thả lỏng lại. Cô lợi dụng đà rồi nghiêng người dùng đầu gối thúc vào má trái của anh ta. Đánh anh ta đến nghiêng ngả lảo đảo.

Tiếng da thịt va chạm nhanh chóng bị đủ loại âm thanh lộn xộn khác nuốt chửng, ngay lúc còn đang ở trên không trung chuẩn bị dùng cả cước đá đánh lui đầu đỏ, Hana bất chợt nghe thấy tiếng vun vút nhanh như gió lao tới, không kịp suy nghĩ nhiều, cô chỉ vội vàng cong người bật nhảy ra xa.

Nhạc bên này cũng vì thế mà không chút phòng bị bị Phạm đấm mạnh một cú đau điếng đến suýt xoa.

【Hệ thống thông báo: Người chơi Kamisato Ayaka sử dụng thân phận: Kẻ giết người hàng loạt. Trang bị kỹ năng: Móng vuốt khát máu.】

【Hệ thống thông báo: Người chơi Nguyễn Trần Hòa Nhạc sử dụng thân phận: Hiệp đạo bí ẩn. Trang bị kỹ năng: Phi tiêu thù hận.】 

【Hệ thống thông báo: Người chơi Margat Dorothy sử dụng thân phận: Quái vật cổ đại. Trang bị kỹ năng: Tế bào khát máu.】

Lúc này ngay phía sau Dian xuất hiện một cục thịt khổng lồ, nó há to cái miệng của mình rồi chộp lấy mục tiêu khiến anh không kịp né tránh. 

Dian ngước nhìn vòm họng bốc mùi của nó, anh nhăn mặt bịt mũi, chê bai thứ đồ chơi này. Mà bên ngoài con quái vật dần dần phủ đầy những con sâu độc nhiều màu sắc, chúng nhanh chóng gặm nhấm da thịt của nó, cho dù nó có vùng vẫy thế nào cũng không ngừng xuất hiện thêm những vết thương xấu xí.

Lần nữa nhìn thấy bên ngoài, Dian lia mắt tìm kiếm người điều khiển con quái vật này, anh nhắm chuẩn vào cô nàng nóng bỏng da nâu không biết đã rời đội hình từ khi nào kia, bắt đầu sử dụng kỹ năng thứ hai của mình.

Trên đầu cô ta xuất hiện một cán cân màu vàng khổng lồ, Margat thấy thế liền bật nhảy ra xa vượt khỏi phạm vi của nó, nhưng lại nhanh chóng bị xiềng xích từ trong người mọc ra trói lại, không thể cử động

Cô giãy giụa vài cái nhưng vẫn không thể di chuyển, xiềng xích trói chặt lấy cô khiến cô chỉ có thể dùng ánh mắt sắc lẹm của mình liếc nhìn Dian một cái. Tiếng súng bất chợt vang lên, chú Trương bắn một phát nhắm về phía cô nàng, nhưng lại bị phi tiêu do Nhạc phóng ra mà làm chệch đi đường bay, thành ra tuy rằng nó vẫn cứ bay nhưng lại là bay về phía không người.

Cùng lúc này xung quanh lại bắt đầu nổi mây đen, tia sét đùng một phát chiếu sáng cả một khoảng mây mù. 

Lyrish dưới sự bảo vệ của Chu Tây giật mình bịt tai lại, phía trên cậu là vô số dòng điện cao áp có thể giật chết người, tia sáng lập loè chói mắt khiến tầm nhìn trong phút chốc cũng nổi những đốm sáng mờ mịt, không thấy rõ được gì.

Cùng lúc đó, vô số tia sét trắng xóa giáng xuống chỗ Dian, dày đặc như mưa bão, phút chốc khiến cả thế giới trong anh biến mất.

Toàn bộ giác quan như bị bịt kín lại, không còn âm thanh, không còn hình ảnh, chỉ có cơn đau lên xuống xé nát mọi dây thần kinh, đốt cháy từng tế bào đang run rẩy không ngừng nghỉ. 

Dian nghiến răng khụy xuống, hai tay bấu chặt lấy tóc tai đã truyền tới mùi khét khó ngửi. Anh nhắm tịt hai mắt, cố gắng cử động thân thể đang bị đau nhức kéo lê qua từng sợi cơ, muốn dùng chính nó để bản thân có thể tỉnh táo lại đôi chút. 

Nhưng sét đánh xuống cũng không nhân từ đến vậy, chỉ đơn giản mà thô bạo ngấu nghiến và nghiền nát mọi kháng cự yếu ớt của anh.

【Hệ thống thông báo: Người chơi Lee Nayun sử dụng thân phận: Sứ đồ Thần Zeus. Trang bị kỹ năng: Bão sấm sét.】 

Một bóng hình mặc váy trắng như tuyết nhanh như chớp đã lao tới phía sau anh, Lee Nayun giơ cao hai tay đang cầm lấy thanh kiếm đâm xuống, mang theo địch ý như muốn một phát chém xuyên hộp sọ, kết liễu anh.

Nhưng rồi khi mà cô chỉ mới vươn tay thì từ bên cạnh đã truyền tới một cơn gió mát lạnh khiến cô trong nháy mắt đã cảm nhận được nguy hiểm cận kề, Nayun vội vàng lùi lại né tránh, chỉ thấy một nắm đấm thô kệch đã mạnh mẽ phóng tới chỗ cô vừa mới đứng, nhắm ngay vùng trán yếu hại nhất của cô.

Tay cầm lấy cán kiếm phút chốc run rẩy, Nayun theo bản năng sờ lên trán của mình, nhưng rồi ánh mắt thoáng vẻ sợ hãi nhanh chóng bị giấu nhẹm đi, thay thế là sự trấn tĩnh và kiên định.

Khi cô nhìn lên chỉ thấy người đàn ông trung niên kia một tay đã xách cổ áo của Dian ném ra xa, bản thân thì nhanh nhẹn tựa một ngọn giáo quay đầu lại nhắm mũi nhọn vào cô, thẳng hướng mà khốc liệt ghì sát họng súng tới trước mặt của cô.

Nayun có thể cảm nhận được sự lạnh lẽo của lớp kim loại trơn bóng. Chẳng biết là do mồ hôi hột hay nỗi khiếp sợ, hai chân cô mềm nhũn. Mắt mở to, đồng tử co rút lại, môi run rẩy không thốt nên lời.

Trước mắt cô, họng súng đen ngòm bốc mùi thuốc súng nồng đặc. Ngón tay lão nhẹ nhàng bóp cò.

Đúng ngay lúc này cơ thể của Nayun chợt bị một lực cực lớn từ bên cạnh kéo mạnh sang, cô trong nháy mắt nghiêng ngả không vững, tiếng súng chói tai cũng vang lên ở ngay bên cạnh.

Dư chấn mạnh mẽ liền khiến tai của cô ù lên không thể nghe thấy thêm thứ gì, Nayun choáng váng bị một bóng hình nhỏ nhắn màu đen kéo lui ra xa, cách xa gã đàn ông kia nhiều nhất có thể.

Nayun choáng váng, tai vẫn ù đặc, cảm nhận được bàn tay ai đó kéo mình đi. Trong tích tắc mất thăng bằng ấy, ánh mắt mờ ảo của cô bỗng thấy Lão Trương và Dian... tự nhiên biến mất.

Thời gian như ngừng trôi, bóng hình của tất cả những người kia phút chốc cũng như bị xoá sạch.

Khi nào nên sử dụng ảo giác để gây nhiễu loạn đối phương? 

Là khi đối phương để lộ sơ hở.

Lyrish im lặng nhìn xuống dưới mặt bùn nâu thẫm, tinh thần tập trung ở mức cao độ, đến nỗi còn chẳng rõ bản thân rốt cuộc là đang nhìn cái gì.

Cậu một lần nữa phát động Hư Ảo, chủ ý chính là để che đi tồn tại của người phe mình, đồng thời dành ra chút khoảng trống cho Dian nghỉ ngơi lấy sức.

Nhìn đối thủ của mình bất chợt biến mất, Nayun đã thoáng bình ổn lại cảm xúc quan sát xung quanh. Rồi tia chớp trên bầu trời bắt đầu bao phủ tất cả mọi nơi, mỗi lần đánh xuống đều long trời lở đất, vụn cát vàng cháy xém phiêu tán ở trên không trung.

【Hệ thống thông báo: Người chơi Yoshima Mino sử dụng thân phận: Sinh vật vô cơ. Trang bị kỹ năng: Chất lỏng phi Newton.】 

Thông báo này vừa xuất hiện thì bề mặt chỉ toàn là cát bắt đầu bị bùn lầy thay thế, lúc thì phúng phính vô cùng đàn hồi, lúc thì như một cái hố không ngừng nuốt chửng kẻ đứng trên đó khiến cho đám người Dian phải liên tục di chuyển, có chút chật vật.

Đồng thời trên người của đám Khả Nhi lại dần bị một tấm màng màu nâu trong suốt bao bọc, giống như lớp tường bảo vệ mà Chu Tây dựng lên, chỉ khác là nó bọc quanh người bọn họ và trở thành bộ giáp bảo vệ.

Vừa tránh sét vừa phải di chuyển liên tục rất dễ gây ra tình trạng gắng sức và bào mòn ý chí của người khác, chưa kể bên đối thủ lại có thể tự do di chuyển và phản đòn, cho dù có là Tiến Hóa Giả cấp A cũng có chút thở không ra hơi.

Nhìn mọi người đều đang run rẩy dưới những tia sét mà hai chân dần lún sâu vào đống bùn lầy. Lyrish cắn khóe môi một cái, sau đó hét to: “Dian, Hana có kỹ năng Lốc xoáy trên diện rộng!”

Lốc xoáy có thể phân tán tia sét ra những nơi khác để tránh gây tổn hại đến người của mình, đồng thời sức gió mạnh có thể khiến những người khác được nâng đỡ lên không trung, tránh khỏi bùn lầy ở phía dưới, thế này có thể tập kích đối phương khiến họ không kịp trở tay, thoát ẩn thoát hiện một cách bí ẩn.

Nói rồi xung quanh liền nổi lên một trận gió to, những tia sét bị phân tán ở trong cơn lốc xoáy đang dần thành hình, chúng mở rộng nuốt chửng mọi người, sau đó vì gió thổi với vận tốc lớn liền đánh bật tất cả lên không trung.

Nhân lúc mọi người đều đang chơi vơi giữa gió, Dian vốn vẫn có hơi tê liệt liền sụp đổ thành những con sâu sặc sỡ màu sắc, trạng thái tâm lý của anh rất tốt, ngay khi Lyrish vừa nói xong là anh đã hiểu cậu đang nghĩ gì.

Ngoài cán cân phán định tội lỗi kia ra thì anh còn một kỹ năng nữa vẫn chưa dùng tới, đó là Cổ Trùng.

Loài sinh vật mang theo chất độc chết người len lỏi vào trong cơn lốc xoáy dữ dội, âm thầm chui qua loại rào chắn màu nâu bùn bên ngoài nhóm người Khả Nhi, ấp ủ loại ác ý ăn mòn thể xác từng chút một.

Nhưng dù là thứ độc chết người thì cũng cần thời gian để chúng có thể gặm nhấm và phá hủy các mô bên trong cơ thể, chính vì hiểu rõ điều này nên Lyrish mới quyết định sử dụng phương án như thế. 

Cậu tự tin bọn họ chắc chắn sẽ không thua.

Không chỉ có cậu mà ai ở đây cũng vậy, lòng kiêu ngạo của bọn họ đều là được mài giũa từ những trận đánh nguy hiểm. Nếu để thua vào lúc này thì chẳng khác gì đang tự nhận bản thân mình thua kém những kẻ yếu hơn mình. 

Lyrish cũng đã nói rồi, ai ở đây cũng đã hiểu, kỹ năng của bên kia là dựa vào hệ thống để mà có được, vì thế chắc chắn có rất nhiều hạn chế, chỉ cần nhìn bảng thông báo của hệ thống thôi cũng đã hiểu. 

Nhưng cũng không thể nào khinh địch, cô bé kia quá điềm tĩnh, điềm tĩnh tới mức khiến bọn họ cũng có phần e ngại trước sự thiên tài này.

Khả Nhi lúc này cũng đang cảnh giác, cô bé nhíu mày, trên bề mặt của đống bùn lầy dính trên người và dưới đất bắt đầu len lỏi những dòng lửa có nhiệt độ cao, cho dù không nhìn thấy đối thủ nhưng kinh nghiệm được bồi đắp nhiều lần khiến cô bé nhanh chóng phản ứng lại. 

Trước khi để cho kẻ lạ mặt tấn công vào bọn họ thì cách phòng thủ tốt nhất chính là chủ động tấn công, bao bọc bản thân bằng những thứ có thể gây hại đến kẻ địch cũng là một loại phòng thủ tốt nhất. 

【Hệ thống thông báo: Người chơi Trần Khả Nhi sử dụng thân phận: Sao Thiên Cơ. Vì đây là thân phận bị động tự mang nên có hai kỹ năng. 

Trang bị kỹ năng: Ngọn lửa nguyền rủa.】 

Quanh thân bao bọc lên ánh lửa bập bùng nghiêng ngả trong cơn lốc mạnh mẽ, ấy vậy mà không hề tổn thương đến nhóm người bọn họ, kết hợp với giáp bùn bên ngoài thì lại càng như hổ mọc thêm cánh.

Khả Nhi khe khẽ híp mắt, cô bé cảm nhận được từng hồi ngứa ngáy không yên trong cơ thể theo sự đốt cháy không ngừng nghỉ này rơi rớt xuống bên dưới rồi hoá thành cát bụi trong không trung, cô khẽ nhếch môi nhìn vào đầu tím bên phía đối diện, âm u mà thách thức.

Lyrish lúc này lại thật sự có chút e ngại.

Phạm bên kia lại như bóng ma không thể nhìn thấy, y di chuyển tới phía sau Margat, tay đã đổi súng thành một con dao găm sắc nhọn, lạnh lùng đâm thẳng một nhát vào phần cổ họng mềm mại của cô.

Dù cho cơ thể được bảo hộ kỹ càng thì vẫn không thể chặn đứng được mũi nhọn mang đầy hàn ý. 

— Phải rồi, cứ như thế này thì mới đáng mặt.

Giáp bùn lúc này chảy loãng xuống phía dưới, nâu đậm hoá đỏ như máu tươi, xiềng xích trói chặt lấy tứ chi càng góp một phần khiến cô trở thành miếng mồi ngon ngọt.

Thứ sắc lạnh ấy chuyển dời sang vị trí bên cạnh, không chút do dự cắt ngang qua phần cổ của cô. 

Cô trợn trừng hai mắt, đầu rơi xuống kéo theo dòng máu tuôn ra xối xả từ chỗ bị đứt lìa và khoé miệng của cô, đỏ thẫm đến gay mũi, thân thể ngã xuống rồi bị gió cuốn đi.

【Hệ thống thông báo: HP của người chơi Margat Dorothy về 0, xác nhận đã chết.】

Chưa kịp dừng lại, một loạt phi tiêu đen xé gió, đuổi sát gáy Phạm. Y khom người, bật lùi một đoạn, né tránh như một cái bóng, rồi tiếp tục lướt tới, nhắm thẳng sau lưng Nayun. Cánh tay giơ lên, ý đồ lặp lại cú ra đòn chí tử.

Nhưng lần này, một bàn tay với bộ móng vuốt dài nhọn hoắt chặn đứng đường đi của y. Phạm lập tức đạp mạnh xuống đất, bật ngược lên không. Cơn lốc xoáy vừa vặn đẩy y bay xa khỏi hai người kia.

Liếc nhìn khoảng không chỉ toàn là mây mù hỗn loạn, Ayaka sờ mũi một cái rồi nhắm về phía y mà ra đòn: “Anh bạn, đánh lén là không tốt đâu, một chiêu không thể dùng hai lần, anh nên nghĩ ra nhiều chiêu thức khác thì hơn.”

Anh ta vừa nói vừa giơ cao tay, móng vuốt loé lên tia sáng cào một cái về phía người của Phạm.

Thế nhưng chẳng nhằm nhò gì, với phải không trung khiến Ayaka trợn tròn mắt, anh ta còn đang định khích tướng vài câu thì đã bị đối phương gạc chân một cái mà rú lên, bay thẳng lên không trung.

“Quái, anh rốt cuộc là cái giống gì thế hả?!” Phỉ nhổ một câu đây giận dữ trên không trung, Ayaka ổn định lại vị trí của bản thân rồi chạy về phía người của mình, đụng lưng với Nhạc rồi tay chỉa thẳng vào phía khoảng không trước mặt: 

“Có gì thì cứ tuôn ra hết đi, đánh mà cứ giấu diếm gọi là hèn đó biết không?”

Liếc mắt nhìn anh ta một cái, Phạm mặc kệ chẳng thèm đôi co với anh ta nữa. 

Chợt, y phóng mình như tên bắn lao về phía của Khả Nhi, mặc kệ Ayaka đang dựa vào mùi mà đánh hơi được y chuyển động.

Nhưng Khả Nhi đã biến mất.

Y chững lại tầm vài giây, sau đó ở khóe mắt lại thấy những chiếc phi tiêu che trời lấp đất đang lao tới. 

Phạm đổi hướng liền di chuyển về phía Mino đang đứng một mình không ai chú ý tới.

Một cú đấm phóng thẳng tới. Thấy Mino né tránh, hắn lập tức chuyển thế, nghiêng người một cú đá hất văng vào mặt đối thủ. Chưa dừng lại, Phạm xoay người, tiếp đó xách cậu ta lên làm vật chắn, loạt phi tiêu lập tức bay ngang qua.

Khóe miệng giật giật, Mino liếc nhìn khoảng không ở trước mặt, lòng đầy phẫn nộ và uất ức.

Có từng thấy kẻ nào đê tiện như vậy chưa? 

Vẫn là lần đầu gặp!

Đánh đấm mặc kệ phi tiêu đang càn quét khắp mọi nơi, chú Trương nhân lúc đang ở khoảng cách gần mà nâng cao chân đá vào phía dưới ngực trái của Nayun. Đồng thời tia sét cũng giáng xuống đầu chú khiến chú sững người ra trong chốc lát, nhưng rất nhanh đã lấy lại được tinh thần.

Luồng khí lạnh từ cú đá xuyên qua lớp giáp bùn len lỏi vào vùng chấn thủy, không đau đớn nhiều nhưng đủ để khiến Nayun lảo đảo, đồng thời cũng định vị được vị trí của đối thủ. 

Cô hít một hơi thật sâu, giơ cao thanh kiếm, ánh mắt bừng lên quyết tâm sắt đá.

Thanh kiếm của Nayun chém xé gió về phía phải. Chú Trương lách mình sang trái. Một nhát chém ngang theo sau, chú khom người tới tấp, tay như vuốt hổ chụp chặt lấy cổ tay cô. Chân phải và bàn tay kia của chú cùng lúc phát lực, đẩy ập một cái - Nayun vụt mất thăng bằng, cả người bị cơn lốc cuốn phăng đi.

Rồi... trời giận.

Những tia sét vốn đã dịu đi bỗng cuồng nộ gấp bội. Chúng giáng xuống dồn dập như trận mưa chói lóa, xé nát không trung. Những vệt sáng liên hồi kèm theo cả thanh âm chói tai, chúng quét ngang khắp nơi, không phân biệt bạn hay thù, hỗn loạn giáng xuống từng đợt.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout