Vượt Biên Giới



Sau khi rời khỏi Nguyệt Khê Các và đoạn tuyệt với những ràng buộc cuối cùng ở Nam Quốc, Lâm Tử không chần chừ. Mục tiêu của hắn lúc này là Hỏa Quốc, một vùng đất rộng lớn và bí ẩn nằm ở phía Tây, nổi tiếng với những tông môn mạnh mẽ và linh khí cuồng bạo hơn. Hắn tin rằng, nơi đó sẽ mang lại cho hắn cơ hội để phát triển, để trở nên mạnh mẽ đến mức không ai có thể khinh thường hay uy hiếp hắn nữa.

Hắn bay vút trên không trung, tốc độ cực nhanh, lướt qua những cánh rừng rậm rạp và những dãy núi trùng điệp. Càng tiến gần về phía tây, linh khí trong không khí càng trở nên cuồng nhiệt và có phần hung bạo hơn, khác hẳn với sự ôn hòa của Nam Quốc. Điều này khiến Lâm Tử biết rằng mình đang đến gần biên giới.

Cuối cùng, một cảnh tượng hùng vĩ nhưng đầy áp lực hiện ra trước mắt hắn. Biên giới giữa Nam Quốc và Hỏa Quốc không phải là một đường ranh giới đơn thuần, mà là một tuyến phòng thủ kiên cố, được xây dựng để ngăn cách hai quốc gia, và cũng là để đề phòng những cuộc xâm nhập bất ngờ.

Ngăn cách Nam Quốc và Hỏa Quốc là một con sông dài chảy xiết, nước cuồn cuộn như muốn nuốt chửng mọi thứ. Dòng sông rộng ít nhất vài trăm trượng, với những xoáy nước ngầm nguy hiểm và tiếng gầm gừ liên hồi, tạo thành một chướng ngại tự nhiên khổng lồ. Không tu sĩ bình thường nào dám liều lĩnh bay qua, huống hồ là người phàm.

Phía bờ Nam Quốc, một hàng rào bằng thép cao vút, sắc nhọn dựng lên như một bức tường răng cưa. Mỗi thanh thép to bằng cổ tay người lớn, được tôi luyện đặc biệt, ánh lên vẻ lạnh lẽo dưới ánh mặt trời. Trên đỉnh hàng rào, vô số cọc nhọn chĩa thẳng lên trời, sáng loáng, sẵn sàng đâm xuyên bất cứ kẻ nào có ý định vượt qua. Hàng rào này không chỉ là vật cản vật lý mà còn được khắc vô số phù văn cấm chế, lấp lánh ánh sáng yếu ớt, cho thấy nó được bảo vệ bởi những trận pháp phòng ngự tinh vi. Cứ cách một đoạn, lại có một tháp canh bằng đá kiên cố, trên đó cờ hiệu của Hoàng gia Nam Quốc tung bay phấp phới.

Phía bờ Hỏa Quốc, một tường thành kiên cố sừng sững vươn lên, cao hơn hàng trăm trượng, được xây bằng những khối đá xám khổng lồ, vững chãi như một ngọn núi. Bức tường này không chỉ dày mà còn được bao phủ bởi những ấn ký cổ xưa, toát ra một khí tức cổ kính và hùng hậu. Trên đỉnh tường thành, vô số lính canh mặc giáp đỏ rực của Hỏa Quốc đang tuần tra nghiêm ngặt, vũ khí sáng loáng.

Nội tâm Lâm Tử: "Quả nhiên không đơn giản. Đây là tuyến phòng thủ hạng nhất. Muốn vượt qua mà không kinh động, e rằng khó hơn lên trời."

Hắn hạ thấp độ cao, ẩn mình trong một khu rừng rậm rạp cách biên giới không xa, bắt đầu quan sát kỹ lưỡng. Hắn phải suy nghĩ mọi cách để có thể vượt qua được mà không kinh động đến Hoàng gia Nam Quốc và thế lực tu tiên của Hỏa Quốc.

Lâm Tử biết rằng, tại những khu vực quan trọng như thế này, ngoài binh lính phàm nhân, chắc chắn sẽ có tu sĩ canh gác. Và quả thật, bằng linh giác nhạy bén của mình, hắn cảm nhận được hai luồng linh khí yếu hơn hắn nhưng vẫn đủ để gây rắc rối. Hai tu sĩ Trúc Cơ đang ẩn mình trong các tháp canh ở phía Nam Quốc, và tương tự, phía Hỏa Quốc cũng có ít nhất hai tu sĩ Trúc Cơ khác đang làm nhiệm vụ cảnh giới. Đối với Lâm Tử, với tu vi Trúc Cơ thất trọng đỉnh phong của mình, việc đối đầu trực diện với nhiều tu sĩ Trúc Cơ cùng lúc có thể gây ra thương vong lớn và đặc biệt là gây ra báo động.

Nội tâm Lâm Tử: "Nếu gây ra động tĩnh lớn, nhất định sẽ kinh động đến các tu sĩ Kim Đan, thậm chí là Nguyên Anh của cả hai quốc gia. Hoàng gia Nam Quốc vừa mới ổn định, chắc chắn sẽ nhạy cảm hơn bao giờ hết. Và Hỏa Quốc... một nơi xa lạ, mình không biết rõ sức mạnh của họ. Phải cẩn trọng."

Hắn ẩn mình trong tán lá rậm rạp, ánh mắt sắc bén lướt qua từng chi tiết của hàng rào thép, bức tường thành, và dòng sông.

Nội tâm Lâm Tử: "Bay qua trực diện là điều ngu ngốc nhất. Trận pháp cấm chế trên hàng rào thép và tường thành sẽ phát hiện ra linh khí của mình ngay lập tức. Sông cũng không thể lặn qua, vì có thể có các loại yêu thú dưới nước hoặc trận pháp giám sát."

Hắn bắt đầu phân tích. Có thể lợi dụng đêm tối để hành động, nhưng liệu các trận pháp có bị ảnh hưởng bởi bóng tối không? Hay có một điểm yếu nào đó trong hệ thống phòng ngự này? Có cách nào để làm nhiễu loạn các phù văn cấm chế mà không để lại dấu vết? Hay hắn nên tìm một con đường vòng, tuy xa hơn nhưng an toàn hơn?

Sự đề phòng của Lâm Tử được đẩy lên mức tối đa. Hắn không thể mạo hiểm. Một sai lầm nhỏ lúc này có thể khiến hắn rơi vào vòng vây của Hoàng gia Nam Quốc, hoặc bị các cường giả của Hỏa Quốc truy lùng. Cả hai đều không phải là điều hắn mong muốn, đặc biệt khi hắn đang muốn ẩn mình để tu luyện.

Hắn ngồi xuống, nhắm mắt lại, linh giác của hắn trải rộng, cố gắng cảm nhận từng luồng linh khí nhỏ nhất, từng thay đổi dù là nhỏ nhất trong không gian xung quanh biên giới. Hắn cần một kế hoạch hoàn hảo. Một kế hoạch vừa đủ nhanh gọn, vừa đủ bí mật, để hắn có thể biến mất khỏi tầm mắt của Nam Quốc và tiến vào Hỏa Quốc mà không để lại bất kỳ dấu vết nào.

0

Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!

Bình luận

Chưa có bình luận
Preview Settings

Try It Real Time

Layout Type
    • LTR
    • RTL
    • Box
Sidebar Type
Sidebar Icon
Unlimited Color
Light layout
Dark Layout
Mix Layout