Có những chiều gió thổi qua hiên cũ...
...lá rơi mà chẳng ai buồn nhặt lại
thời gian lặng lẽ...
...như chiếc đồng hồ quên lên dây cót
nằm ngủ yên trên kệ gỗ màu trầm.
Anh có nghe không,
trong khoảng lặng giữa hai nhịp tim
có tiếng gọi khẽ khàng của ký ức
mỏng manh như khói
mà dai dẳng hơn mưa.
Nếu một ngày ta thôi nhớ nhau
thì bóng đêm sẽ nhớ thay ta rồi…
Hãy là người bình luận đầu tiên nhé!



Bình luận
Chưa có bình luận